”Cướp? Được rồi! Vậy thì đi cướp!”
” Thế mới là anh trai em!”
Dương Thuần Vũ quả quyết nói, Uyển Uyển phấn khích hò reo cổ vũ rồi cả hai lại vui vẻ bước xuống nhà để ăn cơm. Uyển Nhi khi nhìn thấy Dương Thuần Vũ và Uyển Uyển vui vẻ cùng nhau đi xuống chỉ biết nở nụ cười yên lòng. Cô đã yên tâm khi thấy Tiểu dưa bở nhà cô trở lại bình thường rồi.
Sáng ngày hôm sau Dương Thuần Vũ đến lớp đã thấy Tiểu Ái đến trước và đang làm bài tập rồi. Cậu lạnh lùng bước đến, vẫn như mọi ngày cậu lại lấy bài tập ra làm. Tiểu Ái đang làm bài tập thấy Dương Thuần Vũ đến, liền vội ngẩng mặt lên. Tiểu Ái cứ nhìn cậu rồi nhập muốn nói gì đó rồi lại thôi. Cứ ngập ngừng mãi một lúc cô mãi mới chịu lên tiếng:
” Lớp Trưởng! Hay cậu nói lại vì cô....?”
” Không có đổi chỗ! Tô Thiên Ái cậu thả thính tôi cho lắm vô bây giờ lại định bỏ trốn à? Không có dễ đâu!”
Dương Thuần Vũ ghé sát tai Tiểu Ái nói nhỏ, hơi thở nam tính và giọng nói trầm ổn của cậu cứ quanh quẩn bên tai cô. Hai gò má của Tiểu Ái lại hiện lên phiếm hồng, tim cô bây giờ cũng đã đập loạn xạ hết lên rồi. Aiza.....Dương Thuần Vũ định tán tỉnh ngược lại cô sao? Quả này cắt đứt mầm mống sao giờ? Đúng là đi chơi đêm có ngày gặp ma là hoàn cảnh này đây mà. Tiểu Ái vội đẩy Dương Thuần Vũ ra rồi ngượng ngùng bắt đầu quay trở lại bài học. Cứ mặc số phận đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-minh-ket-hon-di/151314/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.