"Ừm ---Không đồng ý!"
Một chữ ừm phát ra, sau đó phản xạ theo lời nói không để cho người kia kịp vui mừng hay phản ứng lại bèn nói tiếp. Câu này nói tiếp câu kia thời gian không sai lệch lắm đủ để đánh gãy tâm lí của người khác.
Đùng!
Đùng, đùng!
Đoàng, đoàng!
Triệu Phúc Tân cảm thấy như một dãy người nổ súng bên tai vậy. Vừa giật mình lại vừa sốc đến ngây người.
Thật ra Triệu Phúc Tân đã nghe danh "siêu cấp phũ" của nó từ trước. Cũng không ngờ được, trăm nghe không bằng một thấy. Nói về độ lạnh nhạt thì khỏi bàn rồi, nó đứng thứ nhì thì không ai dám đứng thứ nhất. Lúc trước còn nghi ngờ trình độ "lãnh cảm né thính" của nó, bây giờ hắn thật sự phục sát đất rồi.
Ngày trước rãnh rỗi lướt web, lại thấy fanpage của trường đăng một bài biết rất hay ho. Một nam sinh sướt mướt kể lại câu chuyện cười à không câu chuyện tình của mình. Nói câu chuyện tình cũng quá phô trương rồi, nam sinh đó ngay cả cơ hội tỏ tình cũng không có, lời nói mở đầu đều bị người ta ra đòn phủ đầu đánh bại.
Nam sinh đó đã tỏ tình như này..
Đứng giữa sân trường rộng lớn, một nam sinh thẹn thùng hỏi "Em này.. Là trà đổ vào sữa hay sữa đổ vào trà?"
Lại, nó gương mặt lạnh lùng pha chút ngây ngô thành thật trả lời: "Tôi không mua trà sữa."
Phốc!
Một câu nói giản đơn, thành thật như vậy mà khiến hắn cười đến điên đảo, suýt chút nữa trẹo cả quai hàm. Hắn có chút không tin vào mắt mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-lanh-lung/69933/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.