Ngồi ở phòng hiệu phó suốt 1 tiếng đồng hồ thì cuối cùng Lưu Ly cũng viết xong cái bản kiểm điểm. Thầy Vũ cần lấy từ giấy viết đầy chữ kia, vừa đọc ông vừa không nhịn được cười rồi dí đầu cô nhóc ngồi cạnh:
- Em đó! Lúc nào cũng gây phiền phức cho tôi thôi à. May mà giờ này cô Uyên có tiết chứ cô mà ở đây thì em xong đời rồi. Em cũng nên cố môn của cô ấy đi chứ?
Lưu Ly phồng má rồi xoa xoa trán:
- Em có nói gì sai đâu. Em cố lắm rồi mà không giỏi được, thực sự cô Uyên dạy vô cùng có vấn đề.
Thầy Vũ quấn tờ giấy trong tay thành hình tròn, nhìn chằm chằm Lưu Ly:
- Em giống y hệt mẹ em đó, tính cách nóng nảy. Nhưng em cứ yên tâm, chỉ gần một tháng nữa là cô Uyên sẽ đổi công tác và có giáo viên mới đến dạy lớp em.
Ai đó mừng rỡ vỗ tay:
- Thật vậy ạ...Vui quá đi.
Người đối diện kia lắc lắc đầu:"Lúc đó hẵng vui, giờ em nghĩ cách tự lo liệu cho mình đi. Tôi sẽ nể tình bạn thân thiết giữa tôi và mẹ em mà chỉ phạt em đi tưới hết đống chậy hoa cảnh trong trường này thôi"
Lưu Ly đang cậy móng tay nghe đến đây liền bất mãn đứng dậy:
- Đó mà là nể tình hả?
- Thế em muốn tôi phạt hay cô Uyên phạt. Để cô ấy ra tay là em sẽ dược dọn dẹp nguyên combo cái trường này đấy - Giọng nói của đấng nam nhân vô cùng rành mạnh.
Lưu Ly bày bộ mặt tội nguyện, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-la-crush-cua-toi/96742/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.