"Bảo Lâm...".Cô có chút hồi hộp trong lòng mà đẩy cửa đi vào
"Cậu có chuyện gì sao?Cậu đến khám vì bệnh gì Tôi gọi Bác Sĩ giùm Cậu".Cậu thấy Cô trong lòng có cảm xúc khó tả,sao Cô lại tìm tới đây chứ?không phải đang nói chuyện với Lưu Phong sao?
"Tôi...Tôi đến tìm Cậu...có chút chuyện".Cô bối rối mà lên tiếng Cô không biết phải nói gì cho được
"Ngồi đi...Có chuyện gì?"
"Tôi...Tôi muốn hỏi về chuyện trước đây của Tôi với Cậu...Bố Mẹ Tôi nói Tôi với Cậu..."
"Tôi với Cậu không có gì đặc biệt hết...chỉ là bạn gần nhà cùng đi học đơn giản vậy thôi...Cậu cũng đừng tò mò".Cậu biết Cô đang muốn nói gì nhưng Cậu không muốn Cô phải quan tâm tới mấy chuyện đó rồi lại đau đầu dù sao một phần lỗi cũng ở Cậu mà ra...
"Vậy sao....?".Cô có chút hụt hẫng trong lòng nhưng Cô lại chẳng tin mấy vào những lời Cô nói
"Tin hay không tùy Cậu!Cậu còn việc gì không?"
"Tôi...vậy Tôi cũng nói thật Tôi Thích Cậu đó...từ lần gặp đầu Tôi đã thích Cậu".Cô nói khuôn mặt tỏ ửng Cô không biết Cậu nghĩ sao không phải vì trước đây Cô thích Cậu...mà hiện tại Cô thích Cậu từ lần đầu gặp mặt đã thích Cậu...
"'cạch'...không phải Cậu với Lưu Phong đã tốt với nhau như vậy sao?sao lại nói thích Tôi được?".Chiếc bút trên tay Cậu rơi xuống đất Cậu nghe vậy thì có chút bất ngờ tính cách Cô vẫn vậy không thay đổi nhiều cho lắm
"Tôi với Lưu Phong không có gì cả Cậu đừng có hiểu lầm"
"Tôi đưa Cậu về...dù sao Tôi cũng phải ra ngoài".Cậu không biết phải trả lời Cô như nào cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-cau-that-lanh-lung/727807/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.