Sáng nay Cô Chú đều phải đến Công ty làm việc...Chị Như cũng đi rồi ở nhà chỉ còn mình Cô ngồi ăn sáng gọi là bơi trong đồ ăn mới đúng đồ ăn trải đầy bàn ăn món nào cũng sang trọng khiến Cô nhìn mà thấy kinh ngạc...
"Cô chủ An Nhi Ông bà nói Cô ăn xong thay đồ để tài xế đưa tới thăm quan tiệm đồ uống ạ"
"Phụt...khụ...khụ...Gọi Cháu là An Nhi là được rồi ạ".Cô đang uống ly nước cam ép ngon lành thì nghe Bác quản gia đi lại nói vậy đến miếng nước uống vào không thể trôi xuống bụng...
"Dạ...như vậy sẽ không được ổn cho lắm".Bác quản gia cũng đã trung trung tuổi lấy khăn giấy đưa cho Cô vừa cười nói
"Có gì đâu ạ!Cháu thấy vậy tốt hơn nếu Bác không muốn Cháu lại sặc như vậy nữa...hì"
"Vâng".Bác quản gia nghe vậy thì cũng chỉ gật đầu trừ cho qua
"Cháu ăn xong rồi...Bác cùng mọi người chưa ăn thì ngồi ở đây ăn đi ăn dù sao Cháu cũng không ăn hết".Cô nhìn mọi người vui vẻ
"Như thế không được đâu ạ...làm gì có chuyện kẻ làm dùng chung bàn với chủ chứ ạ".Một Chị đang đi lấy ly nước khác cho Cô nghe vậy lên tiếng
"Có sao đâu ạ...mọi người phải dùng bữa ở đây đó nha coi như bàn ăn này dành cho mọi người...Thôi Cháu xin phép lên trên thay đồ đây ạ".Cô nói xong thì chạy thót lên phòng,Cô chẳng quan tâm chuyện kẻ ăn người ở hay gì cả ở một nhà thì là người chung một nhà không phân biệt đối xử
Mọi người chưa nói thêm được câu gì thì Cô đã đi mất rồi
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-cau-that-lanh-lung/727804/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.