Minh đi vào lớp với hàng chục con mắt dõi theo, không cần nói cậu cũng biết mọi người đang tìm kiếm một dấu hiệu bất thường, như một minh chứng cho việc “trực nhật mà không hẳn là như vậy”.
Khẽ thở dài, cậu đi đến chỗ của mình, vừa ngồi xuống đã thấy đám bạn sà vào.
“E hèm, đề nghị đồng chí khai báo chi tiết cẩn thận, mọi người đang nóng lòng được biết”
Liêm mở đầu câu chuyện, kéo theo là 4 cặp mắt nhìn chằm chằm. Minh cười gượng:
“Khai báo cái gì cơ?”
Ngay lập tức cậu nhận một cái cốc đầu của Ân
“Đừng giả đò nữa, ông với Khang, đã làm gì?”
“Kh..không có gì cả”
“Eo ôi, nói dối dở tệ, ít xem phim hả con, không ai chém gió mà lòi hết ra như mày đâu”
Ly tiếp lời, được thể càng ép Minh vào thế bí, đám còn lại cũng không vừa, thi nhau tra khảo, làm cậu phải nhượng bộ:
“Thì cũng có…”
“Có gì?”
“Thì…”
“Nói mau lên nào!!!”
*Reeng reeng reeng*
“Chuông rồi kìa, về chỗ đi”
Minh như mở cờ trong bụng, thầm cảm ơn tiếng chuông đúng lúc, nếu không thì chẳng biết phải làm sao. Nhưng lần này cậu không may mắn đến vậy:
“Đừng có đánh trống lảng, 5 phút nữa cô mới vào, nói đi chú em”
Năm con người nhìn cậu bằng sự nóng lòng xen lẫn tò mò, có thể cảm thấy một nguồn lực vô hình đang thúc cho cậu nói hết ra vậy. Chịu không nổi, Minh mở miệng:
“Có con gián bay ra lúc tao quét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-pho-dung-lanh-lung-voi-anh-nua-ma/2183772/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.