Minh đi lấy túi hộ Di, vốn là để tạm thời tách khỏi nơi ồn ào ấy cho bình tâm lại. Cậu vẫn chưa hết xấu hổ vì đã để Khang nghe thấy những lời từ tận đáy lòng mình, giờ lại thêm sự náo nhiệt của các bạn xung quanh, ngồi thêm một lúc chắc rối tung đầu óc lên mất. Vậy mà vừa mới đi được vài bước đã thấy Khang chạy theo, thật không biết phải làm sao, khó xử vô cùng. Chẳng lẽ lại quay về bảo Di tự đi lấy, như vậy thì chỉ có bị cười cho vào mặt. Rốt cục, Minh đành tiếp tục đi, mặc cho Khang đi bên cạnh với ý định mở lời cho một cuộc trò chuyện, nhưng rồi Khang lại thôi, chỉ im lặng đi theo Minh. Hai người lên tầng, Minh tra khóa vào ổ, “cạch” một tiếng liền vặn tay nắm cửa bước vào.
Căn phòng tối om, Khang đi sau liền dặn Minh bước cẩn thận kẻo vấp, cậu ừ một tiếng rồi lọ mọ tìm công tắc. Sờ sờ trên tường một lúc, Minh chạm được vào bảng công tắc. Nhưng vừa gạt được cái nút, cậu bước chân lên phía trước thì vấp ngay phải thứ gì đó, chỉ kịp kêu lên một tiếng trước khi mất đà ngã xuống. Khang đi ngay bên cạnh, thấy Minh la lên thì lập tức ôm lấy cậu, đồng thời xoay người để lưng tiếp đất, còn Minh thì ngã đè lên mình, như vậy là bảo vệ được Minh khỏi bị đập người xuống sàn.
Đèn sáng lên, Minh tim đập thình thịch nhìn cảnh trước mắt mình. Cậu vừa mới ngã lên người Khang, còn Khang đang ôm chặt cậu để che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-pho-dung-lanh-lung-voi-anh-nua-ma/2183709/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.