""...Cô à, cháu xin cô xin hãy nhận cháu. Cháu đang rất cần tiền..."". Nó khẩn
""Tôi đã nói tôi không nhạn nữa mà. Chúng tôi đủ nhân viên rồi"". Cô chủ quán nói.
""Cô à, nếu cháu không có tiền,cháu sẽ không trả được nợ cho người ta mất!"". Nó nhanh lấy nước mắt ra tạo sự đồng cảm của cô chủ quán
""Học sinh các cô các cậu không lo học chỉ lo kiếm tiền làm gì không biết? Nhìn này, nhìn cậu ta xem"". Cô chủ quán chỉ vào Lục Thiên:""Người to xác mà bên trong ốm yếu, không biết ngất lên ngất xuống ở quán tôi bao lần? tôi nói hai cô cậu về lo học đi, xin việc làm gì cơ chứ?""
Lục Thiên nghe thấy vậy liên im lặng. Bảo Na xin tiếp:"" Cô ơi, xin hãy cho chúng cháu cơ hội, cháu tuy nhỏ bé nhưng cháu rất khỏe...cháu có thể làm được rất nhiều việc"".
Cô chủ quán xua xua tay ý muốn đuổi Bảo Na, nhưng Bảo Na vẫn có lài van xin. Đành bó tay với nó lên cô chủ quán bèn nói:""Thôi được rồi, trước mắt hôm nay cô phải thử việc 3 ngày không lương. Nếu qua được thử việc tôi sẽ cho cô làm nhân viên chính thức"". Nói liền quay sang Lục Thiên:""Cậu còn đứng đó. Còn không mau đi thay đồ vào làm còn ngẩn người ra đó?""
"Lục Thiên ngớ người:""À, vâng cháu đi ngay đây ạ"". Quay lại nhìn Bảo Na ra dấu hiệu ok, ý cậu chúc mừng Bảo Na đã có công việc. Bảo Na mỉm cười cảm ơn cô chủ quán lia lịa.
Cô chủ quán lấy ra một bộ đồ Picachu để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-soai-ca-mai-nabi/3047186/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.