""...Cô à, cháu xin cô xin hãy nhận cháu. Cháu đang rất cần tiền..."". Nó khẩn
""Tôi đã nói tôi không nhạn nữa mà. Chúng tôi đủ nhân viên rồi"". Cô chủ quán nói.
""Cô à, nếu cháu không có tiền,cháu sẽ không trả được nợ cho người ta mất!"". Nó nhanh lấy nước mắt ra tạo sự đồng cảm của cô chủ quán
""Học sinh các cô các cậu không lo học chỉ lo kiếm tiền làm gì không biết? Nhìn này, nhìn cậu ta xem"". Cô chủ quán chỉ vào Lục Thiên:""Người to xác mà bên trong ốm yếu, không biết ngất lên ngất xuống ở quán tôi bao lần? tôi nói hai cô cậu về lo học đi, xin việc làm gì cơ chứ?""
Lục Thiên nghe thấy vậy liên im lặng. Bảo Na xin tiếp:"" Cô ơi, xin hãy cho chúng cháu cơ hội, cháu tuy nhỏ bé nhưng cháu rất khỏe...cháu có thể làm được rất nhiều việc"".
Cô chủ quán xua xua tay ý muốn đuổi Bảo Na, nhưng Bảo Na vẫn có lài van xin. Đành bó tay với nó lên cô chủ quán bèn nói:""Thôi được rồi, trước mắt hôm nay cô phải thử việc 3 ngày không lương. Nếu qua được thử việc tôi sẽ cho cô làm nhân viên chính thức"". Nói liền quay sang Lục Thiên:""Cậu còn đứng đó. Còn không mau đi thay đồ vào làm còn ngẩn người ra đó?""
"Lục Thiên ngớ người:""À, vâng cháu đi ngay đây ạ"". Quay lại nhìn Bảo Na ra dấu hiệu ok, ý cậu chúc mừng Bảo Na đã có công việc. Bảo Na mỉm cười cảm ơn cô chủ quán lia lịa.
Cô chủ quán lấy ra một bộ đồ Picachu để trứơc mặt nó. Nó to mắt nhìn:""Đây là gì ạ?""
""Mặc bộ đồ này đứng trước cửa phát tờ rơi""
Hả? trời ơi cái gì thế này. Nó đến xin việc chạy bàn như những người kia sao lại thành phát tờ rơi thế này?
"Cô..cháu đến là để xin làm chạy bàn...""
""Sao, chỉ là thử việc thôi không làm được hả? không làm được thì về nhà đi"".
Nghe thấy vậy nó liên nhận đồ và cầm đống tờ rơi trên tay cô chủ quán:""À không, cháu làm cháu làm mà"".
Trên sân thượng tòa ký túc của dãy 11 đôi nam nữ đang ngồi trên mái. Chàng trai ngồi tựa vai cô gái, còn cô gái thì đeo mắt kính cầm quyển sách đọc. Chàng trai lên tiếng:""Lam Thần, tôi hỏi cậu câu này""
Lam Thần nhìn Cao Thiên Phong rồi lại nhìn vào sách gật đầu:""Ừm, cậu hỏi đi""
Vẫn tư thế đó, Thiên Phong hỏi:""Chữ cái đầu tiên trong bảng chữ cái ABC là chữ cái gì?""
Lam Thần trả lời ngắn gọn:""A"
Thiên Phong tiếp lời:""Vậy số 123?""
""1""
Thiên Phong ngồi thẳng dậy nhìn Lam Thần hỏi:""Thế còn trong tình yêu, bắt đầu từ đâu?"".
Lam Thần rời tầm nhìn khỏi sách sang cậu lắc đầu:""Không biết"". Lâm thần ơi Làm Thần, bình thường cô thông minh lắm mà sao nhắc tới tình yêu cô lại ""gà mờ"" vậy chứ?
""Thiên Phong mỉm cười, đưa hai tay lên áp sát vào mặt Lam Thần trả lời:""Bắt đầu từ anh và em"".
Lam Thần đỏ mặt, quay nhanh đi nhìn lại vào sách:""Cái gì mà anh và em, cậu khùng"".
""Tôi nói thật đấy, Lam Thần tôi thích cậu ""
""Ưm, tôi cũng thích cậu"". Lam Thần gượng cười.
""Vậy cậu có thể yêu tôi như Kiềm Tử yêu Đường Ấn không?"". Thiên Phong đau lòng hỏi Lam Thần. Lam Thần bàng hoàng đưa mắt sang nhìn cậu lúng túng không biết trả lời thế nào:""Tôi, tôi...""
(Kiềm Tử và Đường Ấn, hai nhân vật chính trong phim Hàn Võ Ký)
Thấy Lam Thần có vẻ lúng túng. Đúng thật sự là cô không thích cậu, cậu hiểu, cậu biết. làm sao cô có thể thích và yêu con trai của kẻ thù được cơ chứ:""Được rồi, tôi chỉ đùa cậu vây thôi, sao cậu căng vậy"". Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại Thiên Phong kêu lên, cậu đừng dậy đi nghe máy.
""Thiên Phong, em mau về nhà ngay đi có chuyện rồi"". Bên kia ống nghe là giọng của Cao Thiên Minh. Cao Thiên Minh là anh con nuôi nhà họ Cao. Từ ngày được đưa về nhà họ Cao. Cao Thiên Minh và Cao Thiên Phong thân nhau như anh em ruột. Cao Thiên Trác đưa Cao Thiên Minh về từ khi còn là một đứa trẻ máu lạnh trong trại giáo dưỡng.
""Có chuyện gì vậy anh?"". Thiên Phong hỏi
""Về nhà sẽ rõ"". Nói xong liền dập máy. Cao Thiên Phong vội vàng đi xuống dưới nhưng xuýt quên mất là Lam Thần vẫn đang ngồi trên mái liền không quên nhắn Lam Thần:""Trời khá lạnh đó, cậu cũng mau mau xuống đi, tôi có việc đi trước"". Lam Thần gật đầu mỉm cười. Vừa nãy khi cậu đi nghe máy, thấy vẻ mặt Thiên Phong là cô biết nhà Cao thị đã xảy ra chuyện mà đó là chuyện gì, thì cô biết thừa.
Tại Cao thị:
Cao Thiên Trác ngồi trên ghế thủ lĩnh, bên dưới là Cao Thiên Vũ, Cao Thiên Dương, Cao Thiên Minh và Cao Thiên Phong. Ba người họ Cao kia tất cả đều là con nuôi của Cao Thiên Trác ngoại trừ Cao Thiên Phong và Cao Thiên Y. Cao Thiên Y là một cô gái 15 tuổi thông minh và sắc sảo. Bên ngoài là vẻ mặt lạnh lùng khó tính nhưng bên trong lại tình cảm, ân nghĩa biết phân phải trái rõ ràng. Vì Cao Thiên Y là con gái Cao thiên Trác nên cần phải đảm bảo tính an toàn, trong mọi cuộc họp và mọi việc ông làm đều giấu con gái vì sợ nó biết sẽ hoảng.
""Bố, gọi chúng con đến là có việc gì?"". Thiên Phong hỏi
Cao Thiên Trác rời khỏi ghế đứng ra phía đầu bàn tay cầm điều xì gà thở khói bay phù phù trong không gian tối:""Nếu t không nói nhà xảy ra chuyện liệu con có về không?""
""Bố..."". Thiên Phong quay đầu sang nhìn Thiên Minh. Biết là mình có lỗi Cao Thiên Minh tỏ vẻ hối lỗi:""Xin lỗi em anh là không cố ý""
""Là ta kêu nó gọi cho con. Sao?Giận hả? Người đáng giận không phải là con mà ta mới đúng""
Thiên Phong nhẫn nhịn. Cậu từ nhỏ đã không muốn tới căn phòng này, cậu không muốn dính dáng gì tới công việc của ông ta nên luôn né tránh vắng mặt:""Rốt cuộc là có chuyện gì?""
Cao Thiên Trác nhìn sang Cao Thiên Vũ, tay một bên cầm gậy ra hiệu. Cao Thiên Vũ nói:""Hôm qua, sòng bài của ta đã bị phá tan nát. Số tiền của ta cũng bị cướp hết.""
""Cái gì? Chuyện này liên quan gì đến tôi?"". Thiên Phong nói:""Các người bị phá, cướp liền gọi tôi về rốt cuộc là sao?""
Cao Thiên Trác lên tiếng:""ta muốn con điều tra rõ ràng và bắt tên khốn đó tới đây?""
Hư, đùa Cao Thiên Trác đúng là biết nói đùa:""Bố đang đùa con đúng không? Liên quan gì mà con phải làm? Bố nên nhớ. Việc của bố con không tham gia và không muốn dính dáng gì tới""
""Vậy nếu ta nói đó là sòng bài của mẹ con thì sao?""
Mẹ. Mẹ cậu đã mất từ lâu, sao lại có sòng bài được:""Sòng bài của mẹ?""
""Đúng vậy. Ngày con còn nhỏ, ta đã sang tên sòng bài đó cho mẹ con đó là tất cả. Bây giờ ta không ép con, muốn tìm nguyên nhân hay không là việc của con"". Thiên Phong bực mình đi ra ngoài liền phóng xe chạy đi. Cao Thiên Trác nói chuyện với Cao Thiên Vũ:""Bên đó, xử lí sao rồi?""
Cao Thiên Vũ trả lời:""Thưa bố, Thái Quan Liên chết rồi""
Cao Thiên Trác tức giận:""Cái gì? Ông ta chết rồi""
""Vâng, nghe nói ông ta tự sát""
""Không dễ gì ông ta tự sát. Mau tìm rõ nguyên nhân.""
"Vâng"". Thiên Vũ tuân lệnh.
Cao Thiên Trác nói thêm:""Thiên Dương, cùng giúp Thiên Vũ. Thiên Minh, tạm thời gác lại chuyện của Đường môn bên kia, cô ta sẽ không dám làm hại người của ta trước đâu. Ta sẽ cho người tới đó con hãy giúp Thiên Phong. Ta nghĩ chuyện của Thiên Phong không đơn giản vậy đâu"". Thiên Minh, và Thiên Dương nhận lời.
Buổi chiều, Đinh Bảo An, Lý Hoàng Nam cùng với Eun Woo và Tian đi chơi bóng về liền vào một quán nước tá túc gần đó trò chuyện. Từ xa nhìn thấy bọn họ, Bảo Na liền hoảng không biết giấu mặt đi đâu nhưng nghĩ cũng may cô đang mặc bộ pikachu này nên họ sẽ không phát hiện.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]