Chương trước
Chương sau
"Tian, cậu còn không mau nhanh chân lên, nhìn cậu vậy mà chậm như rùa đó" - Eun Woo chỉ trích

"Cái gì? Cậu nói ai chậm như rùa?" - Tian phản lại

"Tôi nói cậu đó, chẳng lẽ cậu không thấy vậy sao? Đến con chó bên kia khi quát nó cũng biết là quát nó mà tự chạy kìa huống chi con người mà chậm tiêu"

"Cậu..." - Hai người này đứng gần nhau nhìn nhau với ánh mắt tia lửa điện

""Còn đứng đó mà cãi nhau, trưa rồi đó mau lên xe đi nhà tôi còn xa lắm đó" - Nó cất tiếng rồi cùng An, Nam lên xe. Hai ngườu kia chỉ kịp "hứ" một câu rồi cũng tự khắc lên xe.

Lần này họ đi xe của Nam, nên hôm nay Nam làm tài xế, nó ngồi ghế trên cùng Nam, phía dưới cậu cùng hai tên "đàn bà" kia ngồi phía sau. Đi được một đoạn thì Tian lên tiếng:

"Sao mãi chưa tới nơi vậy, rốt cuộc thì nhà cậu ở chỗ khỉ ho cò gáy nào vậy?Hả?" - cậu nhìn ra bên ngoài rồi hỏi nó, Eun Woo nhanh nhảu trả lời thay nó

"Cậu nghĩ nhà cậu ấy ở vườn bách thú sao? Yên tâm đi, cũng sắp tới nơi rồi"

"Vườn bách thú sao? Này tai cậu có vấn đề đúng không?" - Tian hỏi lại

"Haizzzz cậu đúng là chậm tiêu mà, chỉ có ở rừng và vườn bách thú mới có khỉ ho cò gáy... nhưng mà nhà cậu có khỉ và cò hay thật đấy chúng bị bệnh hả hay là được cậu chăm sóc "tốt" nên khỉ biết ho và cò biết gáy vậy?" - Eun Woo nói xong, cả ba lăn ra cười trừ An, cậu chỉ mỉm thầm.

"Cậu điên rồi sao? Đúng là đồ Hàn dồ"

"Cậu nói sao? cậu có thể xúc phạm tôi, không cho phép cậu xúc phạm tới đất nước của tôi"

"Tôi thích đó thì sao?" - Tian thách thức

"Cậu đúng là đồ cứng đầu, cậu nghĩ cậu là gì chứ nhỏ mọn"

"Cậu dám nói tôi nhỏ mọn vậy cậu không nhỏ mọn sao? Mỗi lời tôi nói cậu đều cắn vào, hây, bạn hiền à, ai nhỏ mọn đây chứ?"

"Cậu"

"Cậu lại không biết điều rồi, thôi không nói chuyện với cậu nữa, làm ơn giữ trật tự để tôi yên"

"Cậu, cậu mói là người để tôi yên đó" - Eun Woo tức giận

"Tùy cậu thôi" - Nói rồi cậu thở 1 hơi dài rồi thả lỏng người khanh tay trước ngực nhắm mắt.

"Cậu..."

"Thôi nào, cả hai người nhường nhau chút không được sao? Đều lơn scar rồi mà như con nít vậy đó" - nó chưa nói xong thì

"Cậu nói ai con nít?" - Cả hai đồng thanh đưa mắt nhìn về phía nó nhìn với ánh mắt tia lửa điện

"à, hì hì, hai cậu...bớt giận, nghỉ ngơi đi... nhà tôi cũng...sắp đến rồi...khi nào tới....tôi gọi, hưm" - Nó giật mình vì sự đồng thanh trùng giờ trùng phút trùng giây của hai người này.

Không khí im lặng bao trùm xe.... không ai nói lời nào nữa, một ý nghĩ mới lóe lên trong đầu Nam:

""Na, cậu hát bài gì đó đi"

""Hát hả?"" - Nó giật mình

""Đúng rồi đó, hát đi cho có không khí "" - Eun Woo đề nghị''''

""Được không vậy, mình hát không hay đâu đấy"" - Nó nhìn Xuống phía dưới chỗ Ăn. An vẫn nhắm mắt nghe nhạc không để ý nó

""Được rồi, vậy mình hát đây"" - Nó hơi buồn xíu, nó cũng không hiểu

""Này anh có nghe thấy trái tim em thổn thức

Và anh có nhìn thấy mắt hoen lệ rơi

Thế gian riêng mình anh thôi, cần có riêng anh mà thôi

Nhưng cớ sao anh lại rời xa em......

Xin hãy bước đến gần em, nắm chặt tay nhé người

Nếu anh yêu em thật tâm xin anh đừng trốn tránh

Chính anh làm em bối rối, khiến em nhiều lần phải khóc

Có lẽ em đã yêu......

Người ơi xin anh bên em mãi mãi

Để em cảm thấy tay đang chạm đến

Thế nhưng khi em nắm chặt lấy bỗng mọi thứ như làn gió trôi xa về nơi nao....

Nếu như tình yêu này từ riêng em

Chỉ vương vấn lại niềm đau và nước mắt

Hãy cho em ôm anh nơi câu chuyện ngày cuối cùng

Anh yêu!!..

Xin hãy bước đến gần em, nắm chặt tay nhé người

Nếu anh yêu em thật tâm xin anh đừng trốn tránh

Chính anh làm em bối rối, khiến em nhiều lần phải khóc

Có lẽ em đã yêu......

Người ơi xin anh bên em mãi mãi

Để em cảm thấy tay đang chạm đến

Thế nhưng khi em nắm chặt lấy bỗng mọi thứ như làn gió trôi xa về nơi nao....

Nếu như tình yêu này từ riêng em

Chỉ vương vấn lại niềm đau và nước mắt

Hãy cho em ôm anh nơi câu chuyện ngày cuối cùng

Anh yêu!!..

Một ngày nào đó khi chúng ta vô tình gặp lại nhau

Đừng rời xa

Đừng rời xa em mãiiii

Điều mà tim em muốn nói ( em yêu anh)

Cớ sao kìm nén trong bao giọt nước mắt

Nói câu em xin nói mỗi em đã từng yêu rất nhiều

Hỡi anh đaq giờ nơi đâu.....

Nếu như tình yêu này từ riêng em

Chỉ vương vấn lại niềm đau và nước mắt

Hãy cho em ôm anh nơi câu chuyện ngày cuối cùng

Anh yêu..... ""

( Bài hát: Bối rối nhìn anh - Uyên Betty)

Khi bài hát hết lời cả xe vỗ tay tặng nó, nói cả xe cho oai chứ thực ra chỉ có duy nhất hai người Eun Woo và Tian vỗ tay. Còn hai người kia thì 1 người bận lái xe nguời còn lại bận ngủ

Nói là ngủ, thế nhưng nhạc của An đã hết từ bao giờ, và cậu cũng nghe đủ bài hát mà nó hát. thật sự rất hay, khóe môi cậu thoáng nhếch lên thành nụ cười, nụ cuời ấy duy chỉ có Nam nhìn thấy vì cậu nhìn qua kính chiếu hậu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.