"Cha Eun Woo..."
Thôi chết con rồi chúa ơi, xin người che chở cho con ( Eun Woo đang thầm cầu nguyện),ngoảnh sang nó với nụ cười tươi rói:" Na Shin, Annyong"
"Này thì annyong, anyong này "mỗi câu nói nó cấu đầu cậu, tay cậu, lưng cậu
"Á á, tha cho mình, xin lỗi mà Na ơi "
"Giờ mới chịu há mồm sao?Bày đặt xin vào lớp chung với tui nữa hả? Nói mau, cậu về đây với ai? Về bao giờ? Sao không báo tui ra đón hả? Còn nữa, sao cậu biết tôi học ở đây? Mau" - Nó chống tay vào hông, mặt cực kì ghê gớm. Có hai con người đang chúi ở cổng trường, nhìn ngó ra thấy vậy cũng phát sợ.
"Ê, Na đâu rùi?"
"Nhỏ đó vừa ở đây xong mà, lại đâu rồi" - An nói:"đi tìm thử xem"
Xuống tới cổng trường, thấy bóng dáng của cậu bạn học sinh mới, họ lấp sau cánh cổng, hai người đó đang nói chuyện gì sao nhỏ đó mặt đáng sợ vậy? Ôi trồi, cái mặt nó thật nguy hiểm lúc này.
"Ui da, cái gì cũng phải từ từ chứ?"
"..." - Nó không nói lườm cậu
"Rồi tui nói, con gái con đứa gì mà đanh đá"
"Cậu nói sao?"
"À không, hi, tui về hôm kia, thấy mẹ bà đang bán bánh, rồi tới hỏi thăm. Sau đó tui hỏi mẹ bà, mẹ cho tui biết bà học ở đây, nhân tiện mẹ cho tui về Việt Nam học ở đây.Tui về có mình thôi à."
"Mẹ tôi sao rồi?"
"Mẹ cậu vẫn khỏe"
"Vậy thì tốt rồi, à còn cô thì sao?"
"Mẹ tôi cũng vậy. Mà sao tui thấy bà thương mẹ vậy mà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-soai-ca-mai-nabi/25177/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.