Trước mắt tôi là cả một đống lộn xộn: bàn, ghế, dụng cụ đổ vỡ tan hoang... Có mùi gì đó ngai ngái bốc lên. Tôi nhìn vào chính giữa căn phòng. Một vệt máu đỏ chạy ra từ phía 2 chiếc giá dụng cụ đổ chồng lên nhau. Tôi lạnh người. Tôi cố ép bản thân không nghĩ về những điều kinh khủng nhất. Hai bác bảo vệ lập tức chạy tới dựng 2 chiếc giá lên...
Đó là?... Không lẽ là...
Nezi?!!!!!!!!
Gì thế này!!! Không thể tin vào chính đôi mắt mình nữa! Khủng khiếp quá! Tôi không còn nhận ra người mình vừa đi cùng vài phút trước nữa. Nezi đang nằm giữa một đống hóa chất, khuôn mặt và cơ thể đã bị hóa chất làm biến dạng. Thứ duy nhất khiến tôi nhận ra Nezi là chiếc áo đồng phục găm đầy dao mổ sinh học và những mảnh kính vỡ từ bình đựng hóa chất.
Hai người bảo vệ cũng rất sợ hãi. Họ đứng đực ra không biết làm gì. Một người đi ra khỏi phòng và gọi điện cho ai đó. Chỉ vài phút sau, có rất nhiều người xuất hiện. Tôi được yêu cầu rời khỏi khu vực đó nhưng không phải về lớp mà là về nhà. Tất cả học sinh trong trường đều nhận được thông báo khẩn yêu cầu trở về nhà ngay lập tức.
Tôi nhấc từng bước chân nặng nề quay lại lớp để lấy chiếc cặp. Mọi thứ xung quanh tôi lúc này thật đáng sợ. Một cơn gió nhẹ cũng đủ khiến tôi giật mình đưa tay ôm lấy đầu. Trong tâm trí tôi cứ liên tục hiện lên hình ảnh mình mới là người nằm trong đống hóa chất.
Tôi bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-ma-am/4200056/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.