Chương trước
Chương sau
Haha, xin lỗi, tôi đã không thể viết truyện trong một thời gian dài như các bạn thấy đấy, tôi định cư sang Mỹ, rồi bận bịu học hành thì khoảng 3 - 4 giờ chiều tức là 3 - 4 giờ sáng bên Việt Nam mới rảnh. Nhưng khổ nỗi Sàn Truyện khoá vào giờ đó mới đau ạ TvTCó một vài bạn bắt lỗi mình là

-

- Bà Lucy kia, an bài cho hai đứa nào đó ném bom ở nơi tụi nó nên thuộc về chưa? Hai đứa đó nghe nè, thấy ai chạy là ném liền nghen, không cần biết quân ta hay quân địch, trúng hay không trúng, cứ ném là được. Tụi mày sẽ được tổ quốc ghi công nếu ném trúng địch á. E hèm, giờ Lucy, vào trong ổ địch nhớ viện trợ, không tình tứ lãng mạn! Nếu địch mà có bỏ chạy thì bấu víu vào cái mà địch bỏ chạy hay ôm hẳn một ông bụng bự cũng được, ai bấu không được thì buông đôi tay nhau ra và chạy thật nhanh, ở trỏng có bom á! - Bin nói

Nghe được lệnh, quân Lucy lập tức tiến vào viện trợ, mọi người hẳn đã cầm đủ dụng cụ vũ khí trên tay chỉ cần đạp cửa vào là bay vô đánh. nhưng không! Sau khi đạp cửa, lông mày Lucy khẽ giật mấy cái rồi xông vào trong nơi ẩn náu địch, thấy một cảnh tượng... cực kỳ không đúng mà còn sai sai. Chẹp chẹp, để xem, không có chỗ núp, mấy ông nội kia núp xuống ghế nhỏ nhỏ xinh xinh người run cầm cập như mấy con gà mái mập đứng dưới cành hoa trú mưa, rồi căn phòng bé bé lung linh này sao lại có thể chứa 60 đứa đánh nhau ỳ xèo trong này. Đâm ra tụi nó đánh nhau mà còn va chạm rồi chửi nhau chí choé, đâm vào tường rầm rầm, chậc chậc, còn có mấy bạn trẻ nhạy mẹ lên bàn mà hét rồi bắt đầu nhảy xuống lao vào đâm nhau. Nếu bạn có đầu óc tưởng tượng phong phú, hãy cho nó bay đến một nơi gọi là phòng ngủ và trận chiến gối, à không, là chiến tranh thế giới thứ ba xảy ra trong một ngôi nhà.

Luyên thuyên đủ, Lucy ngẩn đã đủ, lập tức rống to một tiếng, phất tay lên ý nói xông lên hạ địch. Có viện trợ vô quả thật khác hẳn, chật thêm một khúc nữa, chen chúc vô nhau mà đánh đấm. Lucy chen mãi mới tới được mấy ông mập, nắm cổ áo một ông lên định cho một quyền thì bị Hani đẩy tay ra bắt ổng lại, lôi ổng về phía mình rồi quay lại đứng thành quyền trước mặt Lucy.

"À, con này ngon!" LÀ chính xác những gì Lucy đang nghĩ. Bẻ tay vài cái cho nó kêu thật to, khởi động chân, xoay cổ, sau đó bật lên bấm chặt vào người Hani làm nhỏ ngã xuống, Lucy nhân cơ hội ngồi lên đầu gối của Hani, dậm hai chân thật mạnh lên hai tay đang dang ngang của nhỏ làm nó hét lên đau đớn, sau đó lập tức tung một chiêu Hàng Long Thập Bát Chưởng vao ngực nhỏ, rồi tát lia lịa vào má nó, tiếp tục dọng thật mạnh vào mồm nó vài cái, tự hỏi không biết ba má nó nhận ra nó không đây...

- Xì, tưởng được đưa lên làm nhân vật chính của nhân vật phụ thì mạnh mẽ lắm ai ngờ, bánh bèo vẫn hoàn bánh bèo

Hani tức giận nghiến răng làm khuôn mặt bỗng co lại tăng thêm trình độ đau đớn cùng độ xấu trên mặt theo tỷ lệ thuận. Nó cố dãy dụa để thoát ra nhưng không được, làm gì còn sức mà thoát... Lucy bĩu môi khinh bỉ mấy cái rồi định sử dụng Nhất Dương Chỉ để kết liễu mẹ nó đi thì bất ngờ đột ngột bị ai đó va phải làm té xuống. Ừm cũng đúng, cái phòng bé vậy mà không đụng không chạm còn gì là phòng, nó đâu phải túi thần kỳ của Doremon!

Nói qua nói lại, đánh nãy giờ mà không ngã xuống hay chết thằng nào thì nó hư cấu như mấy cái teenfic IQ 200 500 gì đấy mất. Đúng rồi đấy, quân ta tiếp tục ngã vài thằng, quân địch cũng nghẻo vài em. Thể tích của căn phòng nhờ đó mà cũng giảm hẳn.

À mà ngã, không hẳn là chết, chỉ là không thể chống đỡ được nữa thôi. Thấp thoáng tháy bóng Hani được thoát ra khỏi xiềng xích nô lệ, môt ông heo mập nào đó lôi từ ngực áo ra cái điều khiển điển hình trong phim hoạt hình. Một cục hình đen với nút tròn to rõ, đỏ đỏ xinh xinh kia. Gin liếc mắt thấy ổng lôi ra thì phi như bay về phía Hani kéo ẻm lại đi đến chỗ của mấy ông kia cùng đứng trên đó.

"Bíp" Cái nút được kích hoạt rồi, lại thêm một tình tiết khoa học viễn tưởng nữa là đột nhiên tường đằng sau bỗng mở ra một cái máy trông kỳ kỳ, trên đầu có mũi khoan ở dưới có tên lửa. Đám kia mau lẹ chui vào trỏng rồi sùng cái thứ đỏ khoang thủng phòng trồi lên mặt đất và bay lên bằng cái tên lửa. Theo lời dặn của Bin thì bám được thì bám, không bám được thì chạy thật nhanh. Vài đứa... à không là cả 89% dân số đều chjay ra ngoài vì họ chắc chắn mình không thể nào bám vào cái kia được. Lucy và Ken cùng nhìn nhau rồi gật đầu, tất nhiên là ngu sao mà bám, chạy ra ngoài ngon hơn, nó đào đất đấy,bám rồi đất đập vào người thì có mà nát. 19% còn lại đi đâu? Tất nhiên là ngồi trong trỏng rồi!

Quả nhiên là vừa ra gần hết căn phòng dưới đất lập tức phát nổ. Vài đứa lớp 1 chạy không kịp vì lý do chấn thương đã được về với đất mẹ linh thiêng, đỡ phải chôn cất. Lớp 8 may mắn ra được hết vì dân số thưa thớt lại đồng tâm hiệp lực cản tụi lớp 1 lại đẩy ra sau cho tụi nó chết trùm.

Bin lại tiếp tục lên tiếng:

- Còn sống thì chạy đi hỗ trợ Anny đi, tui điều khiển hai bạn kia với team Bun cái!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.