Từ Sĩ Hưng bị trói tay lại.
Ông ấy bị trói tay vào tay vịn của sô pha nên phải nghiêng người, ngồi không được mà nằm cũng không xong, sau đó ông ấy suy sụp kêu to: “Cảnh sát Thạch, anh làm gì thế! Sao lại trói tay tôi lại? Không đi bắt nữ quỷ kia hả! Không phải anh đã biết cô ta là ai rồi sao!”
Diệp Chi Du như gặp phải kẻ địch, cậu bảo vệ Bạch Chiêu Chiêu ở bên người, còn trên tay đang cầm một cái vợt đập ruồi.
Thấy cậu như vậy, Từ Sĩ Hưng càng cạn lời hơn: “Cậu đẹp trai, cậu cầm vợt đập ruồi là có ý gì!”
Liễu Đào Tử ở một bên đã xem xong tập tài liệu, lúc nhìn Từ Sĩ Hưng, thần sắc cô ấy không khỏi trở nên phức tạp hơn: “Này, cô gái xinh đẹp này thật sự là nữ quỷ kia à?”
“Sao anh có thể nhớ nhầm được? Mặt của cô ta đã khắc sâu trong đầu anh rồi, sắp làm tinh thần anh ô nhiễm luôn rồi!”
“Vậy có phải anh làm chuyện ác gặp báo ứng rồi không, cho nên mới bị quỷ ám!”
“Báo ứng?! Chuyện ác?!” Vừa rổi Từ Sĩ Hưng quá sợ hãi nên không lật mấy trang sau. Bây giờ ông ấy nghe mà không hiểu Liễu Đào Tử đang nói cái gì: “Tại sao anh lại bị báo ứng? Anh bị cô ta quấn lấy, anh là người bị hại mà!”
Vẻ mặt Bạch Chiêu Chiêu rất đau khổ: “Chú Hưng, không ngờ chú lại là loại người này. Chú làm ra loại chuyện này thì sau khi chết sẽ phải vào con đường của súc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-cua-cuu/3713474/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.