Ba người cùng nhau lên tầng. Nhà bà Vương rất yên tĩnh.
Sau đó Thạch Dũng tiến lên gõ cửa. Một lúc lâu sau thì trong nhà mới có tiếng sột soạt.
“Ai thế...” Giọng nói khàn khàn, nghe như vừa mới ngủ trưa dậy.
“Bà ơi, cháu là cảnh sát ở tầng dưới, đến kiểm tra trị an thôi ạ.”
Mắt mèo lúc tối lúc sáng. Sau đó cửa mở ra.
“Sáng sớm mới kiểm tra xong rồi mà, bây giờ lại kiểm tra nữa à?” Bà Vương mặc áo cộc tay màu trắng, bên ngoài khoác một cái áo len, đứng ở đó ngáp dài. Một đầu tóc bạc của bà đã trắng hết rồi, vừa mỏng vừa dài. Nhìn tóc bà lúc này trông còn hơi rối, nhưng rất đáng yêu.
“Gần đây có trộm mà ạ. Cháu phải đảm bảo an toàn cho cư dân. Trong nhà bà có mất gì không ạ? Cháu giúp bà kiểm tra cửa sổ nhé?”
“Tôi không mất gì cả...” Vương Kim Hoa tránh sang một bên: “Vào đi. Kiểm tra ở đâu?”
Bạch Chiêu Chiêu và Diệp Chi Du cũng vào theo.
Nhà của Vương Kim Hoa được trang trí bằng gỗ màu vàng và đủ loại đồ đạc lặt vặt chất thành đống, tạo ra một loại cảm giác cũ kỹ và ấm áp. Giống như trong nhà của mỗi người khi có ông bà.
“Ngồi đi, ngồi đi. Tôi đi pha trà.” Vương Kim Hoa chào hỏi, sau đó nói: “Hai học sinh cũng đến giúp đỡ à? Là tình nguyện viên đúng không?”
Nhưng không có ai nói chuyện.
Bởi vì bọn họ đều đang nhìn vào bức ảnh đen trắng ở trong phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-cua-cuu/3701093/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.