Cậu lại đi đến tiệm bánh ngọt, giống như một tên ngốc mà hô lên: “Bà ơi! Bà ơi!”
Đôi mắt nhỏ như hạt đậu đen của những người giấy đang qua lại cứ liếc nhìn cậu, khiến cậu cảm thấy sợ hãi, nhưng bà cụ kia lại không xuất hiện.
Diệp Chi Du cứ gọi mãi giống như gọi hồn được một lúc lâu, sau đó cậu có hơi nản, nhưng trong lòng lại lập tức có dự định mới— Sao không đi tìm bà cụ “Ở phía bên kia” lần nữa xem!
Tối qua cậu đã chuẩn bị tốt rồi. Lần trước là do cậu không có chuẩn bị nên mới bị lạc đường, nhưng cậu nghĩ mình có thể dùng dây thừng buộc chặt mình lại. Cho dù cậu không tìm thấy bà cụ kia thì cậu vẫn có thể lần theo sợi dây thừng để trở về cũng được mà.
Sợi dây thừng được nối lại với nhau từ dây đai dùng để buộc vali ở nhà và ga trải giường cắt nhỏ ra. Màu sắc rực rỡ và bắt mắt, ít nhất cũng dài đến trăm mét. Cậu lấy một đầu dây thừng buộc vào một cái cây ở trước tiệm bánh ngọt, thăm dò rẽ phải, sau đó chầm chậm đi về phía trước.
Dựa vào trí nhớ, chắc là phải đi đến vị trí của cái cây thứ 3...
Cậu đang lần mò đi về phía trước thì trong không trung trống rỗng đột nhiên có một bàn tay già nua vươn ra, tóm chặt lấy đầu của cậu rồi dùng sức đẩy cậu về phía sau!
Sức mạnh mà cậu hoàn toàn không thể chống cự lại, đẩy cậu lui về phía sau vài bước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-cua-cuu/3648369/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.