Giọng Chu Lạc Nhiên nhỏ lại: “Tôi, tôi chỉ muốn xin lỗi cậu thôi. Sao cậu lại như vậy?”
“Ừ.”
“Tôi đã nói bọn họ đừng có bịa chuyện không thành có nữa rồi.”
Ánh mắt cô nhìn thẳng vào cậu ta, không mang theo bất cứ tình cảm gì: “Muốn tôi phải cảm ơn ân huệ của cậu à?”
“...” Cậu ta không nói nên lời.
Không phải thế. Cậu ta biết mình sai rồi mà...
Nhưng cậu ta biết rõ, cho dù có xin lỗi cô một ngàn lần nữa, thì cậu ta vẫn chỉ nhận lại được bộ dáng lạnh lùng này của cô mà thôi.
Đây cũng không phải là giải pháp... Bạch Chiêu Chiêu cực kì căm hận cậu ta. Nên cậu ta không thể cứ xin lỗi cô một cách khô khan như thế được. Vì vậy, Chu Lạc Nhiên hỏi ngược lại cô: “Cậu đã gặp Dầu Dừa chưa?”
Quả nhiên, khi nghe đến đây, vẻ mặt trấn định của cô hơi thay đổi: “Cậu có ý gì?”
“Hôm qua... bọn Con Gián đi nói với cậu ta rất nhiều chuyện. Không phải tôi bảo bọn họ làm như vậy đâu. Tôi cũng mới biết chuyện thôi!”
Ngay lập tức, Bạch Chiêu Chiêu không nhịn được mà lộ ra một chút khó xử.
Cô cố gắng duy trì tôn nghiêm của mình và dùng giọng điệu bình tĩnh nói: “À, vậy sao. Các bạn học của tôi nhiệt tình thật đấy...”
Chu Lạc Nhiên hiểu ra, sau đó cậu ta mừng như điên: “Có phải cậu ta để ý không?”
Cô cúi đầu, dừng một lúc rồi mới nói: “Không liên quan đến cậu.”
“Sao lại không liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-cua-cuu/3631053/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.