An Hòa Dật dừng lại. Cách đó không xa, mấy con bạch hạc cưỡi mây mà đến, có phượng hoàng mang theo sóng nhiệt cuồn cuộn, đoá hoa sen vẽ ra một vầng cầu vòng trên bầu trời quang đãng, còn có rất nhiều pháp bảo cưỡi mây đạp gió liên tiếp dừng lại ở Vân Ngoại Lâu của Duyên Sinh Tông. Vân Ngoại Lâu chưa bao giờ ồn ào náo nhiệt đến thế. Sau khi hỏi thăm mới biết, hôm nay là ngày nhóm các sư tôn của mấy Tông môn xa vạn dặm chạy đến để nghe Thời Minh Đạt dạy học.
An Hòa Dật nhấc chân bước qua ngưỡng cửa, trong phòng đã tới không ít người, tất cả đều tụ tập ở phía trước. An Hòa Dật mơ hồ nghe thấy có sư tôn hỏi:"Hình như đồ đệ của ta có ý định cầm tù ta, ta phải ngăn cản làm thế nào?"
"Tội lỗi, tội lỗi." An Hòa Dật dừng bước chân, thầm mặc niệm trong lòng. Không phải là y muốn nghe lén đâu, mà là vị sư tôn này nói chuyện thực sự rất lớn tiếng.
"Đàm Ngọc đạo trưởng?" Phía sau vang lên một giọng nói yếu ớt, mang theo chút thận trọng gọi An Hòa Dật.
"Hòa Mặc đạo trưởng." An Hòa Dật gật đầu. Người này là tu sĩ Ngu Văn Tinh của Điểm Tinh Tông cách vách, hắn cùng An Hòa Dật giống nhau, đều tu Kiếm đạo, chỉ tiếc hắn không có thiên phú, tính tình lại mềm yếu nên không có tên tuổi gì. Khoảng thời gian trước, Điểm Tinh Tông có cử người tới nói chuyện với Tông chủ Hoa Hướng Nhiên, An Hòa Dật có gặp hắn vài lần.
Ngu Văn Tinh thấy An Hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-hoc-bo-tuc-cua-su-ton/944079/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.