Kỳ thực, trong thời gian một năm cùng Bạch Hiền cùng một chỗ, Kim Chung Nhân đã trưởng thành nhanh hơn so với bất kì ai khác.
Dường như bởi vì Bạch Hiền có sức ảnh hưởng vô cùng mạnh mẽ, cho nên dù đã bớt đi cảm giác nghi ngờ và không an toàn như trước, Chung Nhân cũng không thể hoàn toàn thoát khỏi cái cảm xúc chua xót mỗi khi nghĩ tới việc phải tách ra.
Chung Nhân chán chường lấy tay che mặt, bất đắc dĩ nghĩ:
Bạch Hiền ca, em không ngờ được, so với trong tưởng tượng, thì ra em lại thích anh nhiều hơn đến vậy.
—-
Chuông báo kết thúc tiết học cuối cùng của buổi sáng vừa vang lên, Bạch Hiền liền chạy tới cửa đuổi theo Phác Xán Liệt cùng Độ Khánh Thù: “Cùng đi ăn cơm nào.”
Phác Xán Liệt nhảy dựng thật xa, Độ Khánh Thù hoảng sợ mở to hai mắt nhìn.
“Sao không mang theo hoa hướng dương nhà cậu đi ăn mà lại muốn đi cùng bọn mình? Tụi này còn muốn sống lâu thêm một chút”
Bạch Hiền phiền não nhìn nhìn điện thoại di động mờ mịt nói: “Mình không biết nữa. Cả sáng nay Chung Nhân cũng không có xuất hiện a. Hỏi Thế Huân thì Thế Huân cũng nói không biết, chả hiểu cậu ta đi đâu nữa…”
“Vậy còn không đi tìm sao?” Độ Khánh Thù lui về sau, “Đừng để ở căn tin mới ăn được một nửa đã lại thấy Kim Chung Nhân lù lù đứng ở sau lưng…Loại đả kích này bọn mình không chịu nổi…”
“Đừng mà đừng mà, mình không muốn ăn cơm một mình đâu. Chẳng lẽ các cậu lại bắt mình đi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/longfic-exo-nghe-noi-em-tham-yeu-toi/13303/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.