Lúc này. trong văn phòng thầy chủ nhiệm là một bầu không khí quỷ dị tĩnh mịch.
Kim Chung Nhân cùng Bạch Hiền sóng vai đứng ở trước bàn làm việc. Phía sau cái bàn chính là Kim Mân Thạc- giáo viên chủ nhiệm trẻ tuổi nhất trong lịch sử trường học, đang ngồi ngay ngắn, biểu tình nghiêm túc mà lạnh nhạt nhìn hai người.
“Có gì muốn nói không?” Kim Mân Thạc khuôn mặt bánh bao trắng nõn bắt đầu chậm rãi mở miệng.
Bạch Hiền thật muốn nói gì đó, tỷ như thừa nhận sai lầm không nên ở nơi công cộng thân mật quá mức, nhưng là lại không biết vừa rồi hành vi của bọn họ đã bị thầy giáo thấy được bao nhiêu, cho nên cuối cùng quyết định sáng suốt bảo trì trầm mặc là tốt nhất.
“Không có gì muốn nói.”
Vốn Bạch Hiền đang định nhắc nhở Chung Nhân một tiếng, ai ngờ đối phương đã ở bên cạnh mình lạnh lùng mở miệng, làm cho cậu ngay cả cơ hội ngăn cản cũng không có.
Vì thế Bạch Hiền nhanh chóng mà chuẩn xác đạp Kim Chung Nhân một cước, nhưng Kim Chung Nhân chỉ nhướn mày, rồi lại mờ mịt quay trở về.
Bạch Hiền cảm thấy cậu ta chính là tên đần độn, đành phải sầu khổ cố gắng giải thích: “Thưa thầy… Ý Chung Nhân không phải như vậy đâu. Xin thầy đừng hiểu lầm. Đứa nhỏ này không biết cách ăn nói. Bọn em.. ừm.. thực ra…quả thực cũng không có gì muốn nói ạ..”
—-
Trên thực tế, ai rơi vào tình huống này cũng sẽ chết không thừa nhận. Bạch Hiền cảm thấy tuy rằng trong nội quy trường học cũng không có rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/longfic-exo-nghe-noi-em-tham-yeu-toi/13301/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.