“Bốp – – “
Một quyển sách từ bục giảng bay ra ngoài, nện thật mạnh ở trên đỉnh đầu Kim Chung Nhân, kèm theo tiếng gầm rú gầm rú tức giận của lão sư số học: “Kim Chung Nhân! Lại ngủ trong lớp nữa rồi!”
Mơ mơ màng màng dụi mắt ngồi thẳng dậy, Kim Chung Nhân mờ mịt nhìn lão sư trên bục giảng, sau đó lại nhìn toàn bộ bạn học cùng lớp đang quay đầu ngó về phía mình, liền gãi đầu đứng lên, híp mắt lại.
“A…em xin lỗi.”
“Tối hôm qua cậu không ngủ sao? Thế nào..”
Lão sư vốn muốn hỏi “Thế nào lại trưng ra cái bộ dạng chưa tỉnh ngủ này?”, nhưng là đột nhiên nhớ tới tên nhóc kia kỳ thực vẫn luôn trong trạng thái đó, đành đổi lại câu hỏi, “Tôi nghe các giáo viên khác nói, trong tất cả các tiết hôm nay cậu đều nằm ngủ.”
Kim Chung Nhân đặc biệt vô tội chớp chớp mắt.
“Có nghe thấy tôi hỏi gì không hả? Tối hôm qua chẳng lẽ cậu không ngủ sao?”
Ngữ khí của lão sư rõ ràng là đang cường điệu chất vấn, nhưng Kim Chung Nhân lại vô cùng thật thà trả lời: “Vâng, tối hôm qua em không ngủ.”
“Cậu! Cậu làm cái gì mà không ngủ được? Chẳng lẽ là làm bài tập sao?” Lão sư không nghĩ tới tên nhóc này lại trả lời dễ dàng đến như vậy, nhưng nhìn Kim Chung Nhân khuôn mặt chân thành dại ra, cuối cùng vẫn cố kiềm chế, nuốt cơn giận xuống.
“Không phải, mà là chiếu cố bệnh nhân ạ.” Kim Chung Nhân lại đặc biệt chân thành trả lời.
“Cái gì, ai mà cần cậu thức trắng đêm chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/longfic-exo-nghe-noi-em-tham-yeu-toi/13296/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.