Kim Tuấn Miên thở hổn hển với tay tắt đi cái loa, quay sang nhìn năm người còn lại mồ hôi vã ra như mưa, cuối cùng nhân từ vẫy tay tuyên bố: “Nghỉ 20 phút.”
Phác Xán Liệt kéo tay Độ Khánh Thù còn đang uống nước, dắt cậu ta tới chỗ Ngô Thế Huân nghỉ ngơi trong góc tường, ba người xúm lại bàn luận xôn xao.
“Kim Chung Nhân có nói cậu ta và Bạch Hiền hiện tại rốt cuộc là chuyện gì xảy ra không?” Phác Xán Liệt cố hết sức đè thấp giọng nói.
Ngô Thế Huân lặng lẽ nhìn thoáng qua Kim Tuấn Miên vẫn đang ôn tập lại động tác, lại liếc mắt nhìn Bạch Hiền đang lau mồ hôi cùng Kim Chung Nhân dính ở bên cạnh cười toe toét, lắc lắc đầu: “Chưa nói gì.”
“Cái kia… có coi là đã thành công không?” Độ Khánh Thù như sắp bị hai người kia làm cho mù mắt, lại hạ thấp tiếng nói xuống một chút.
“Cảm giác không giống như bọn họ đang cùng một chỗ.” Ngô Thế Huân lý trí khách quan trả lời.
“Vậy… chẳng lẽ là thất bại?” Phác Xán Liệt lấy tay che miệng khe khẽ hỏi.
“Thất bại là loại tình huống này sao?” Ngô Thế Huân nhìn nhìn khinh bỉ.
“Vậy rốt cuộc là đồng ý rồi hay là không đồng ý a? Chẳng lẽ cứ như vậy mập mờ không giải quyết?”
Vò đầu bứt tai vĩnh viễn đều là quần chúng, nhân vật chính tuyệt đối sẽ không biết những người vây xem muốn biết được chân tướng sự tình đến phát điên thế nào.
Bạch Hiền ngồi ở trên sàn nhà nhỏ giọng luyện tập lại phần hát của bản thân, Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/longfic-exo-nghe-noi-em-tham-yeu-toi/13277/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.