Càng đến gần Thái Vi Sơn, Ngân Nhung lại càng cảm nhận được cái gì là “sầm uất” thật sự. Đâu đâu cũng thấy đình đài lầu các, càng khỏi phài nói đến ngói biếc rui xanh, Cửu Châu Loan Kính Đài thật ra có thể xem như là một khu phố chợ cao cấp khổng lồ, có môn phái nhỏ vây quanh, người kinh doanh và cư dân như bình thượng. Những món đồ tinh xảo, mới lạ trên phồ nhiều đếm không xuể, có hơn một nửa là những thứ mà Ngân Nhung không thể đoán được, nói cho đơn giản, thì đều là thứ mà y mua không nổi. Nhưng khi đến tiết Hoa Triêu rồi, Ngân Nhung mới phát hiện ra, mình trước đó vẫn còn là nông cạn, đây mới gọi là phồn hoa náo nhiệt. 
Hôm đó ngựa xe hội hộp, trai gái tụ tập, quả thật là mười dặm phù dung như gấm hoa, có tu sĩ cấp cao tay áo tiên y phất phơ ngự kiếm phi hành, trên đó có phật tu khoác tăng bào tay lần chuỗi hạt miệng nhẩm phật hiệu, cũng không thiếu thương nhân cường hào tán tu nghe danh mà đến, lộ ra biểu cảm than thở “nhà quê mới lên” giống y như Ngân Nhung… 
Ngân Nhung thậm chí còn nghi là cục gạch trên mái hiên ở của một tòa cao lầu nào đó ven đường rơi bừa xuống thôi, trong mười người đã có sáu người là tu sĩ cấp cao, trong có năm người là Kim Đan, người còn lại không chừng là một Nguyên Anh lão tổ. 
Hai con tiểu yêu pháp lực thấp kém là Ngân Nhung và La Bắc, đã bắt đầu thấy hối hận. 
La Bắc đi bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xu-thi-co-y-do-xau-gi-dau/426938/chuong-22.html