“Có chuyện gì?” Tu sĩ bất mãn nói.
Lan Chi vội nở nụ cười, “Tay chân thiếp vụng về, để thiếp đi đổi rượu cho các vị khách nhân.”
Cô ta nhanh tay nhanh chân, thoáng chốc đã đổi bình rượu mới, ôm tỳ bà cười duyên nói lời khách sáo: “Các vị đại ca trông khí độ bất phàm, sao lại đến cái nơi thâm sơn cùng cốc này?”
Mấy ngày nay Ngân Nhung và Thành Dương Mục Thu trải qua cuộc sống vô cùng dễ chịu, ngày ra chợ kiếm tiền, đêm thì thân thân mật mật ôm nhau ngủ. Cứ cách mấy ngày sau khi Ngân Nhung “nghỉ ngơi” xong thì sẽ đồng ý song tu một lần, cuộc sống phàm trần thật sự còn sung sướng hơn thần tiên, một đôi phu phu mới cưới điển hình.
Dường như Thành Dương Mục Thu hơi có bệnh thích sạch sẽ, ngày nào về đến nhà, chuyện đầu tiên làm là dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ không một hạt bụi, thu dọn phân loại đống “phế liệu” của Ngân Nhung. Nhưng thấy lô đỉnh nhà mình càng lúc càng chăm sóc dung túng mình, Ngân Nhung cũng được đà “ỷ sủng sinh kiêu”, có khi vì không tìm được đồ của mình, mà cố tình biến thành hồ ly dụi hắn dính lông đầy người. Trong lúc Thành Dương Mục Thu im lặng nhặt từng sợi lông thì lại hóa về dạng thiếu niên, cười còn tú bà hơn ma ma của Hồng Tụ lâu.
Thành Dương Mục Thu cũng không nổi giận, dễ tính đến mức khiến người ta thấy ấm áp như gió xuân. Ngân Nhung chỉ vui vẻ lúc đầu rồi bắt đầu thấy ngại, lăn vào lòng hắn, dùng hai chân kẹp hông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xu-thi-co-y-do-xau-gi-dau/426932/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.