Vị công tử đó mặc áo đỏ tai hồ ly, ngồi nghiêng trên tháp quý phi, để chân trần, một bàn chân trắng trẻo như ngọc được mạng che rơi xuống ôm lấy.
Hồng y, da tuyết, tay trắng, tóc đen như mực, diễm sắc vô biên.
Thanh Minh Lang bò lên, ngó nghiêng quan sát Thành Dương Mục Thu. Thấy hắn trừng trừng mắt nhìn về phía hoa khôi nhà mình, không khỏi có một loại cảm giác sung sướng hãnh diện, bèn phủi phủi bụi trên người, vênh váo hừm một tiếng, người dặt dẹo gạt đám đông ra, hớn ha hớn hở nói: “Các vị bình tĩnh đừng nóng! Đã nhìn thấy dáng vẻ của Hồng Tụ công tử rồi, vậy thì buổi đấu giá sẽ chính thức bắt đầu!”
“Nhưng mà còn có một quy tắt, người hợp mắt có duyên tham gia đấu giá, các vị chư công còn lại cũng có thể ở lại xem lễ, hoặc là qua sảnh bên ngồi đỡ, sẽ có công tử khác hầu hạ. Đây lần đầu là của Hồng Tụ, mong các vị lượng thứ!”
Xưa giờ danh kỹ có một chút yêu cầu với ân khách cũng không phải chuyện lạ lùng gì, nhưng phần lớn là yêu cầu cụ thể về tài hoa, tướng mạo, thế nào “hợp mắt có duyên”? Thế cũng quá chủ quan rồi.
Có người kháng nghị, cũng có người khoe khoang “thông tin” mình có: “Yêu cầu của vị Hồng Tụ công tử này ấy, không tiện nói thẳng ra, đành phải nói là “hợp mắt có duyên”.”
“Vậy yêu cầu cụ thể là gì?”. truyện đam mỹ
“Biết hầu hạ người khác.”
Thành Dương Mục Thu nghe thấy xung quanh phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xu-thi-co-y-do-xau-gi-dau/3142460/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.