Đường Tử Trần sau khi lấy cây kim châm dài cả thước ra, thủ kình rung lên, kim châm phảng phất như con cá chạch, mạnh mẽ cắm vào khuỷu tay của Vương Siêu. Đường Tử Trần sử dụng ngón cái cùng ngón giữa huy động kim châm, cây kim châm dài cả thước thế mà cắm sâu vào thịt cả bảy tám phân. 
Vương Siêu thấy vừa sợ vừa kinh ngạc, nhưng kim châm đâm vào sâu như vậy, lại không chút cảm giác đau đớn, ngược lại có một chút thoải mái mát mẻ chạy trong cánh tay. 
Châm kim vào cả nữa giờ sau, Đường Tử Trần mới lại rung thủ kình, đem châm rút nhanh ra, lại như trước quấn quanh ngón tay như cái nhẫn. Mà vào lúc này, cánh tay Vương Siêu giống như đã khôi phục lại một ít tri giác, nhưng máu đọng bầm đen vẫn chưa có tiêu tán. 
Đường Tử Trần sau khi thu kim châm, cũng không dừng lại, đột nhiên một trảo nâng cánh tay bị thương của Vương Siêu lên, một tay vuôt dọc cái đốt ngón tay bị máu đọng sưng lên. 
Vương Siêu lần này cảm giác được trong lòng bàn tay của Đường Tử Trần giống như ẩn chứa dòng điện lưu nhè nhẹ, mỗi một lần xoa bóp, đều làm cho thần kinh dưới da chấn động lên. 
Dần dần, mồ hôi ướt sũng theo sự xoa bóp mà chảy xuống, Vương Siêu biết đó là ám kình trong lòng bàn tay mà xuất ra mồ hôi. 
Đường Tử Trần phát ra ám kình, theo lỗ chân lông trong lòng bàn tay mà xuất ra, thẩm thấu vào trong cánh tay bị máu đọng của Vương Siêu. 
Dần dần, khôi máu đọng bầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xa-dien-nghia/209100/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.