"Nhìn ngươi ra cái dạng gì kìa? Nghiêm Nguyên Nghi thật sự là có thể cải tử hoàn sinh sao? Ta là một cao thủ đã tiến nhập đan đạo, biết rõ tới chín phần sự ảo diệu của cơ thể người, toàn bộ sinh cơ của nàng đã bị cắt đứt, lục mạch đều đình lại, ta cho rằng nếu muốn khôi phục lại từ đầu là chuyện không có khả năng." Phong Thái nhìn biểu tình trên mặt cùng ngữ khí nói chuyện của Vương Siêu, không khỏi có chút kinh ngạc. "Khi chúng ta bão đan trở thành hoạt tử nhân*, thật ra chính là trong cái chết tìm sự sống, trong nháy mắt khi bão đan, lục mạch đều đình lại, thật ra chính là đã chết, nhưng vẫn có thể sống lại như thường, chuyện này thực ra cũng không có gì ngạc nhiên." Vương Siêu một bên nói, một bên bước từng bước, tinh tế nói chuyện cùng với nữ nhân cường đại này. (*hoạt tử nhân: người còn sống nhưng không thể cử động, nói chuyện, sống thực vật) "Nhưng như thế kia cũng chỉ có thể đình lại trong một lúc, nếu không sẽ thật sự ngừng thở mất, với công phu của ta, ngưng vận khí huyết, đình trụ kinh mạch và nhịp tim, ngừng hô hấp sinh cơ, cũng chỉ có thể kiên trì được khoảng hai ba giờ, còn có khả năng khôi phục lại, nếu thời gian quá lâu thì thật sự có thể chết. Ta nghĩ công phu của Nghiêm Nguyên Nghi tinh thuần hơn so với ta một chút, cũng không có khả năng có thời gian chịu đựng lâu hơn ta nhiều như vậy, hiện tại nàng chết đã bao lâu? Ước chừng phải hơn một tháng rồi." Phong Thái bước đi nhẹ nhàng, đi theo sau Vương Siêu, nhẹ nhàng từng bước, cùng Vương Siêu sóng vai. "Thế mới nói ta cũng không nắm chắc. Bởi vì việc giết Nghiêm Nguyên Nghi mà ta có chút khúc mắc với Nghiêm gia bên kia, cho nên chuyện này đành phải nhờ ngươi an bài một chút." Vương Siêu tay đặt sau lưng, hai ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy nhau, lững thững bước đi. "Chuyện này không thành vấn đề, hiện tại Nghiêm gia trong lúc tuyệt vọng cái gì cũng thử được, ngay cả chuyện mời hòa thượng niệm kinh cũng có thể làm được, đổi lại là lúc khác, một tướng quân mặt sắt như Nghiêm Thọ Kính đúng là không có khả năng làm chuyện như vậy." Truyện được copy tại truyentop.net "Tốt lắm, ta sẽ chờ ngươi an bài." Vương Siêu cùng Phong Thái đi ra sân bay, bước chân ngồi lên chiếc xe đã an bài tốt, nhanh chóng đi. Đến tối, quả nhiên dưới sự an bài của Phong Thái, Vương Siêu đã tới Nghiêm gia. "Nghiêm lão, chúng ta lại gặp nhau, lần trước nhìn tinh thần của ngươi không tốt lắm, giận tới gan khiến cho máu tụ, hiện tại khí sắc đã tốt lên rất nhiều. Vị này chính là..." Lúc Vương Siêu đi vào Nghiêm gia, đang ở trong phòng chờ ngoại trừ Nghiêm Thọ Kính, Nghiêm mẫu, còn có một người ăn mặc tùy tiện, ước chừng khoảng năm sáu mươi tuổi, đứng ngay bên cạnh là một thanh niên hào hoa phong nhã khoảng hơn ba mươi tuổi, chính là vị hôn phu trên danh nghĩa của Nghiêm Nguyên Nghi, Lý Dương. Không cần phải nói, người khoảng năm sáu mươi tuổi bên cạnh Lý Dương, rất có thể là phụ thân hắn. Tại thời điểm Nghiêm Thọ Kính gặp Vương Siêu trước kia tại câu lạc bộ của Phong Thái, bởi vì con gái bị chết, nổi giận đến nỗi máu huyết bị ứ đọng, Vương Siêu cũng nhìn ra được, nhưng hiện tại, máu tụ ở trong gan đã tan toàn bộ, tinh thần cũng có chút cải thiện, đây rõ ràng là được một loại thủ pháp cao minh nhu tán (xoa bóp làm cho tan ra). "Chuyện của ta cùng lão Lý không cần nhiều lời. Nghe Phong Thái nói, hôm nay ngươi tới là để xem bệnh cho Nghi nhi nhà ta? Ta ở đây bày tỏ thái độ, tuy rằng Nghi nhi đúng là bị ngươi hạ độc thủ, nhưng nếu ngươi thật sự có thể cứu sống Nghi nhi, dù cho sau khi sống lại, Nghi nhi trở thành một người bình thường, ân oán cá nhân giữa ta và ngươi cũng hoàn toàn xóa bỏ, hơn nữa về sau nếu ngươi có việc gì ta cũng sẽ giúp đỡ." Nghiêm Thọ Kính tựa hồ như cấp bách đến không đợi nổi nữa, trịnh trọng hứa hẹn với Vương Siêu một chuyện khó tin. "Ta sống cả đời này, gặp qua không ít người trẻ tuổi xuất sắc. Nhưng hôm nay gặp được ngươi, thật sự có thể nói là "ở trên đỉnh cao, phóng mắt nhìn xuống thấp". Lý Dương, tuy rằng hàm dưỡng của ngươi xem như cũng tạm được, nhưng so với Vương Siêu tiên sinh thì còn kém rất xa. Có thời gian nhiều hơn hãy thân thiết gần gũi để học tập theo một chút." Vừa nghe thấy ngữ khí nói chuyện của người bên cạnh Lý Dương, Vương Siêu ngay lập tức khẳng định người này chắc chắn là phụ thân của Lý Dương, nếu không phải như vậy, tuyệt đối không có khả năng dùng ngữ khí như thế để nói chuyện với vị Đại công tử ca này. Lý Dương nghe thấy chính phụ thân của mình nói như vậy, cũng không nói gì, chỉ ngước đôi mắt lên, liếc mắt nhìn Vương Siêu một cái thật sâu, sau đó quay mặt đi, thở mạnh ra một hơi, một dạng giống như bị gãy răng phải nuốt vào trong bụng vậy. Vị hôn thê của mình rõ ràng bị người trước mắt này đánh chết, chỉ cần là một thằng đàn ông, không có lý do gì để không phẫn nộ, cái này gọi là "sát phụ chi cừu, đoạt thê chi hận, bất cộng đái thiên". (thù giết cha, thù cướp vợ, không đội trời chung) Nhưng hiện tại đại thiếu gia Lý Dương bản lĩnh phi thường ở trước mặt Vương Siêu cũng chỉ cảm thấy vô lực, đành phải nuốt răng gãy vào trong bụng mà thôi. Tuy rằng hắn đã hơn ba mươi tuổi, bình thường cũng láu cá vô cùng, gặp đại sự mặt không đổi sắc, nhưng dù sao cũng chưa từng trải qua tình thế sinh tử, chỉ luyện được một lớp da mặt, cũng không thể như phụ thân của hắn nói chuyện vui vẻ với một người như Vương Siêu. "Người này không đơn giản, đúng là một kẻ làm đại sự." Không biết thế nào, Vương Siêu sau khi nghe được hàm ý bên trong lời nói của phụ thân Lý Dương, cảm thấy người này là một loại chính trị gia điển hình, luôn luôn có cái loại cảm giác giống như Lưu Bang, người ta bắt được phụ thân của ngươi rồi muốn nấu lên ăn, ngươi còn trò chuyện vui vẻ nói chia cho ta một bát canh." So với bên cạnh, phụ thân của Nghiêm Nguyên Nghi Nghiêm Thọ Kính cũng là tương đối thẳng thắn, có tác phong kiên định, lòng dạ ngay thẳng của tướng quân. "Ta cùng Nghiêm lão có cùng nguyện vọng. Ý tứ sâu xa của cái đại hội võ thuật do Hàn Quốc, Nhật Bản liên hợp tổ chức, còn có các hoạt động phía sau màn của ngươi, ta cũng ít nhiều hiểu biết một chút, ý nghĩa rất sâu xa, không giống với những phong trào thể dục thể thao bình thường, thật sự có chút hương vị giống như võ lâm đại hội trong tiểu thuyết võ hiệp. Hiện tại ngươi đang làm công tác chuẩn bị khai mạc cuối cùng, ta cũng đã nghe Phong Thái mới nói một ít chuyện tình cụ thể, hơn nữa đối với chuyện này, làm lãnh đạo như chúng ta cũng đặc biệt quan tâm. Công tác chuẩn bị cuối cùng, cuộc đại điều tra của ngươi, có rất nhiều chuyện phiền toái, thật ra không dễ dàng chút nào, nhưng nếu Nguyên Nghi có thể tỉnh lại được, những điều nàng biết cũng không ít, biết đâu có thể giúp đỡ một ít trong lúc gấp gáp này không biết chừng." Phụ thân Lý Dương thấy Vương Siêu đang đánh giá hắn, cũng đem ánh mắt nghênh đón. Trong ánh mắt của vị "Đại lão" này có chứa chút hiếu kỳ, không thể hiểu nổi, ý tứ ẩn chứa bên trong ánh mắt này, Vương Siêu không cần đoán cũng có thể thấy được: "Một người trẻ tuổi như thế này làm sao có thể làm được chuyện tình như vậy?" Đồng thời, trong lời nói của phụ thân Lý Dương, cũng mơ hồ biểu lộ lập trường giống với Nghiêm Thọ Kính. Hơn nữa, vị "Đại lão" này cũng biết ý tứ sâu xa của việc Vương Siêu đến trị liệu cho Nghiêm Nguyên Nghi. Vương Siêu đến Bắc Kinh lần này, ý định lớn nhất là muốn liên hợp cùng Phong Thái, tung ra một tấm lưới trời rộng lớn, một lưới bắt hết tất cả anh hùng trong thiên hạ. Việc này đúng là yêu cầu công tác tình báo rộng lớn đến cực điểm, những người liên quan, sự vụ liên quan cũng rất nhiều, nếu có thể được đại lão môn trong quốc nội toàn lực giúp đỡ, khẳng định sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Dù cho tình báo của Đường môn, Hồng môn có lợi hại, vẫn thua kém cả một quốc gia. Hiện tại Vương Siêu tới cứu Nghiêm Nguyên Nghi, một nửa là muốn xem xem cường giả sau khi tọa hóa, rốt cục có thể tỉnh lại hay không, nửa kia chính là muốn tiêu trừ ân oán với Nghiêm gia. Trước kia mặc dù đã trải qua sự hòa giải của Phong Thái, nhưng mối thù giết con gái, trước sau gì cũng là một mối thù lớn. Hiện tại nếu Vương Siêu cứu sống được Nghiêm Nguyên Nghi, toàn bộ thù hận tự nhiên sẽ được loại bỏ. Nói một cách đạo lý, hành vi này của Vương Siêu, cũng có thể gọi là "cây gậy và củ cà rốt", trước tiên ngươi dùng gậy đánh người, rồi lại cho họ uống nước đường. Đại hội võ đạo, sự kiện mà toàn bộ cao thủ trên thế giới hội tụ, một lần tụ hội của đại liên minh các bang hội ngươi Hoa trên toàn thế giới, hơn nữa còn là đại hội để cường giả của các quốc gia, các dân tộc vinh dự phấn đấu. Thời khắc hoàng kim của đại hội võ thuật này cũng đã tới thời điểm chuẩn bị cuối cùng, Vương Siêu hiện tại có thể làm hết thảy. Làm cho Nghiêm Nguyên Nghi sống lại cũng là vì công tác chuẩn bị cuối cùng này. "Vậy ta muốn xem phương pháp cải tử hoàn sinh của Vương Sinh ngươi, sự việc không thể chậm trễ nữa." Nghiêm Thọ Kính tựa hồ cũng đã chờ tới mức nôn nóng, có thể hiểu được trong lòng hắn hiện tại đang như bị mèo cào. Con gái rốt cuộc có còn hi vọng hay không, sống hay chết, hiện tại đều đặt toàn bộ trên người Vương Siêu, Nghiêm Thọ Kính không kiềm được lòng như lửa đốt. "Được rồi." Vương Siêu bước đi thong thả, đi theo Nghiêm Thọ Kính tới phòng Nghiêm Nguyên Nghi. Vương Siêu liếc mắt một cái thấy ngay Nghiêm Nguyên Nhi đang nằm trên giường, quần áo trắng tinh, làn da hồng nhuận trắng bóng, tóc đen nhánh, dây lưng đỏ như lửa, thật sự là một bộ đồ ngủ hải đường xuân, không có một chút hương vị người chết nào. Thậm chí nếu hơi chun mũi lại, có thể ngửi được mùi thơm trên cơ thể Nghiêm Nguyên Nghi. Thế nhưng với cảm giác nhạy bén của Vương Siêu, đây chính là một người đã chết, máu không lưu thông, tim cũng ngừng đập, có điều máu không đông lại giống như người đã chết từ lâu mà lại có một chút sức sống. Nếu là Vương Siêu trước kia cũng không cho rằng đây là dấu hiệu của sự sống, gã hòa thượng Tề Lạc Á kia niệm kinh suốt hai ngày hai đêm, khiến cho một tuyệt đỉnh cao thủ mệt muốn chết, cũng không phải không có chút tác dụng nào, mà đã hoàn toàn đạt được tác dụng lưu thông máu. Trình độ mẫn cảm đối với thân thể người của Vương Siêu còn lợi hại hơn so với gã hòa thượng Tề Lạc Á kia, lập tức nhìn ra một ít biến hóa rất nhỏ, tủy xương của Nghiêm Nguyên Nghi vẫn có một chút sức sống, móng trên ngón tay cũng có dấu vết mới, hiển nhiên chính là móng tay đã dài ra mấy ngày nay. Nhưng người sau khi chết, tế bào xương cũng có thể sinh ra thêm một đoạn thời gian, cho nên có những xác khô khi đào lên, móng tay dài rất giống quỷ, nên đây cũng không phải tượng trưng rằng Nghiêm Nguyên Nghi vẫn còn sinh cơ. "Chân ngôn của hòa thượng thật sự là có một chút kết quả, tẩy tủy chấn não, nhưng mà hình như không được hoàn thiện như Tẩy Tủy Kinh." Vương Siêu nhìn một chút, tới gần Nghiêm Nguyên Nghi, dùng ngón tay đặt trên cổ tay đối phương, giống như thầy thuốc bắt mạch. Bắt mạch một lúc lâu, ánh mắt Vương Siêu lấp lánh tinh quang, cảnh giới hiện tại của hắn là một mảnh sáng rực, tùy tiện chạm tay vào một người, đối phương giống như biến thành thủy tinh trong suốt, hết thảy trạng thái sinh cơ trong cơ thể đều hiện ra từng ly từng tý bên trong cảm giác của hắn. "Sao rồi? Nghi nhi có thể cứu được không? Ngươi nắm chắc mấy phần có thể cứu Nghi nhi sống lại?" Nghiêm Thọ Kính nhìn Vương Siêu, gấp rút hỏi. "Ta một phần cũng không nắm chắc." Vương Siêu nói như vậy, khiến Nghiêm Thọ Kính phát lạnh giữa chừng, lão tướng quân này theo bản năng sờ sờ bên hông, hắn có một loại thôi thúc muốn rút súng bắn chết Vương Siêu ngay lập tức. "Nhưng mà, cũng không nhất định là không có khả năng, ít nhất là một ít vết thương trên người nàng đều đã khép lại." Vương Siêu nhạy cảm thấy được cảm xúc xúc động của Nghiêm Thọ Kính, nhưng cũng không biểu hiện ra cái gì, đừng nói là Nghiêm Thọ Kính, cho dù là mười gã bộ đội đặc chủng tinh nhuệ cầm súng lên đạn trước mặt hắn cũng không có một chút cơ hội đánh trả. Trong lúc nói chuyện Vương Siêu cũng đã rút tay lại, chậm rãi suy nghĩ trong chốc lát, đột nhiên miệng phát ra một thanh âm ngắn ngủi, như sấm mùa xuân đánh ra, ầm ầm một tiếng, toàn bộ căn phòng đều hơi hơi rung động. (Thơ Đường Nguyên Chẩn: "Xuân lôi nhất thanh phát, kinh yến diệc kinh xà.") Nghiêm Thọ Kính đứng không vững, cơ hồ bị thanh âm thình lình phát ra này làm cho chấn động. Hắn cảm giác thật giống như tiếng sấm trời đánh lúc giông tố, giống như có một tia sét cực lớn vừa mới bạo phát ở trên đầu mình. Nhưng cũng không chỉ chuyện này làm cho hắn kinh ngạc, càng khiến cho tóc gáy hắn đều dựng đứng lên chính là, thân thể của con gái Nghiêm Nguyên Nghi của mình đột nhiên lại nhấc lên một chút, giống như xác chết sống dậy! "Đây chính là phản ứng tự nhiên của các dây thần kinh khớp xương." Vương Siêu nói, "Mọi người trước tiên đi ra ngoài, để cho ta xem xét tỉ mỉ một chút." Vương Siêu khoát tay áo, đám người Nghiêm Thọ Kính cau mày, cắn chặt răng, vẫn phải lui ra bên ngoài. Sau khi mọi người đi ra ngoài, Vương Siêu nắm tay tạo thành hình dạng giống như thai nhi, từng tiếng từng tiếng tim đập lớn từ lòng bàn tay truyền ra, vang dội như trống trận. "Như thế nào lại giống như đánh trống nhỉ?" Mọi người đứng ở bên ngoài nghe được âm thanh cực kỳ rõ ràng. Cùng lúc đó, tay của Vương Siêu đã chuyển sang màu hồng sáng, hình như tất cả máu đều tụ vào tay, giống như dòng nước chảy. Nhẹ nhàng nắm tay ấn tới cái trán của Nghiêm Nguyên Nghi xoa bóp vài cái, giống như đang xoa bóp. Mỗi lần Vương Siêu ấn một cái, ánh mắt của Nghiêm Nguyên Nghi lại giật một cái, giống như một con rối bằng gỗ. Một bên ấn xuống, miệng của Vương Siêu và Tề Lạc Á giống nhau, cùng đọc ra âm thanh giống như đọc kinh. Nhưng Vương Siêu đang đọc cũng không phải là "Hoàn Hồn chú", mà là trong Tẩy Tủy Kinh, Bạch Ngọc Phong chú thích rằng đọc một bài kinh, đúng là có những âm tiết có thể trị liệu thương tật ở não. Thủ pháp xoa bóp của hắn, cũng là một loại thủ pháp luyện não khí công. Cứ như vậy, Vương Siêu một bên ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp, đôi lúc móng tay đâm vào da đầu, giống như châm cứu, âm thanh phát ra từ miệng chấn động không ngừng không nghỉ, ước chừng qua ba ngày ba đêm mới dừng lại. Thế nhưng Nghiêm Nguyên Nghi vẫn như trước không tỉnh lại. Vương Siêu sau khi làm xong tất cả, cũng không đi ra ngoài mà lẳng lặng ngồi ở trên ghế. Cũng không biết trải qua bao lâu, mí mắt của Nghiêm Nguyên Nghi đột nhiên tự động nháy một chút, tựa như một người ngủ say rất lâu muốn tỉnh lại vậy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]