"Ngươi chính là chủ nhân nơi này?"
Nghe thấy Phong Thải nói, Vương Siêu một lần nữa nhìn kỹ nữ nhân này, một bộ quần áo màu trắng tinh khiết, mái tóc mượt như dòng thác. Gương mặt, phong cách có một cảm giác nhẹ nhàng phiêu dật, tinh tế, cư nhiên có một điểm giống với Đường Tử Trần, nhưng là không có thần bí thâm tàng như Đường Tử Trần.
Nếu như nói Đường Tử Trần thâm thúy như sao trên trời, thần bí như biển sâu, làm cho người ta vĩnh viễn luôn nhắc tới thì Phong Thải trước mắt lại giống như tiên nữ tu hành trên núi, khiến cho người khác có cảm giác nửa bí ẩn, tựa hồ nhìn thấy nhưng lại không thể nhìn thấu.
"Đương nhiên ta cũng đã học hỏi khắp nơi, nghiên cứu kinh sử, học thi họa, xem cổ tịch, vì vậy đã làm một nơi hội tụ nhân sĩ nho nhỏ. Sau đó lại càng lúc càng nổi tiếng, càng làm càng lớn, cuối cùng có quy mô như thế này. Ngay cả ta cũng bất ngờ. Mặc dù danh tiếng ta trong nước không lớn và đã rời khỏi giang hồ, nhưng kinh sử thi họa, trà nghệ của vợ chồng chúng ta tại Bắc Kinh cũng có danh tiếng không thua gì ngươi. Bất quá ngươi không chú ý đến điều đó nên có lẽ sẽ không biết".
Phong Thải vừa tiếp tục đi vừa ở một bên giải thích.
"Cách làm của mỗi người đều khác xa nhau, ta đích xác không biết".
Vương Siêu suy nghĩ một chút, cũng đích thật là như vậy, người này trong võ thuật giới đúng là bí ẩn, vĩnh viễn cũng không biết được tin tức bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xa-dien-nghia/1230277/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.