"Tôi đi đi lại lại như vậy, thông qua hai người gặp mặt là vì cái gì chứ? Tôi đường đường là một bộ trưởng, ủy viên trung ương, hiện tại giống như biến thành một bà mai rồi." Nghe thấy Nghiêm Nguyên Nghi đáo ứng gặp mặt cùng Vương Siêu để nói chuyện cụ thể, Liêu Tuấn Hoa cuối cùng cũng thở phào, trong lòng thầm chửi mấy tiếng, "Có điều những người này quả thực là quá hung mãnh, động một tí đánh sống đánh chết, giết người như ma, cho dù là trời sập cũng không sợ, cũng khó mà bảo trì được đại cục ổn định và hài hòa, ài, tôi đương nhiên cũng là như vậy, nhưng hiện tại lại biết thành cẩn thận rụt rè, bất kể là thế nào, cứ vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt này đã rồi tính."
Liêu Tuấn Hoa phát thiện tâm tính của mình đích thực đã biến hóa, nhớ lại khi trước, hắn cũng dám đánh dám giết, hiện tại lại cẩn thận thu liễm hơn nhiều. Hắn cũng không muốn như vậy, nhưng vị trí mà hắn đang ngồi và một bước phát triển về sau lại thực sự đang hạn chế tính cách của hắn.
Hắn cũng biết, mình nếu cứ tiếp tục như thế này, võ công muốn tiến thêm một bước là không thể, có thể bảo trì không bị thụt lùi đã là phúc đức lắm rồi.
Có điều mỗi người có một con đường riêng, giống như là Trình Sơn Minh cũng bỏ qua quyền pháp, khổ luyện thuật bắn súng. Liêu Tuấn Hoa tới hiện tại cũng không cần võ công của mình đạt tới tuyệt đỉnh, hắn quyết định hướng tới con đường khác mà đi, đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xa-dien-nghia/1230231/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.