"Cậu nói gì?"
"Đường Môn các ngươi tuy rằng mạnh, nhưng có điều quá kiêu ngạo".
"Tiểu tử, miệng còn hôi sữa, mà mạnh mồm quá thể".
"Được hay không, còn phải luyện thêm nữa, quyền pháp của ta tuy không bằng sư phụ Vương Siêu nhưng thu thập cái loại tuổi tử miệng hôi sữa như như ngươi cũng thật dễ dàng".
Phó tư lệnh quân đoàn Tử Sắc Đường Môn châu Phi - Vũ Văn vừa dứt lời chua ngoa kia xong, bọn tay chân có chút thực lực ở đây thần sắc trên mặt đều đã lộ ra vẻ tức giận.
Lời đó của Vũ Văn là làm tổn thương người ta, đổi lại với bất cứ kẻ có khả năng hàm dưỡng tốt cũng không thể chịu được, huống chi nhóm người ở đây toàn là đám cao thủ dùng chém giết để tung hoành nước Pháp?
Kẻ luyện võ không thể chịu nhục, cái đó cùng hàm dưỡng không quan hệ, một lời không hợp là vung chân vung tay máu tươi lênh láng, đó là điều rất bình thường. Bây giờ một câu nói kia của Vũ văn, lập tức đã kéo bầu không khí đến độ khẩn trương nhất, bằng hữu biến thành địch nhân.
"Vũ Văn, tất cả mọi người là bằng hữu, cậu thôi đi, vả lại các vị đều là người luyện gia tử. Nói thật ra, võ công của các vụ trong giới võ thuật toàn cầu đều được cho là nhất lưu cao thủ. Ta đã từng cùng Lữ Lão Lộc đẳng cấp danh gia của Hồng Môn nước Mỹ bọn họ giao thủ, năng lực thực chiến của bọn họ cũng chưa chắc đã bằng các vị đang ngồi đây."
Vương Siêu nhíu mày, nhìn Vũ Văn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xa-dien-nghia/1230219/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.