"Tốc độ của ngài nhanh như vậy, thủ đoạn giết chóc lại hoàn mỹ, hoàn toàn có thể so sánh với việc Thượng Đế đối mặt với Tử Thần. Mới vừa rồi ta chỉ tính toán một chút, ngài giết chóc ngay từ lúc đầu cho đến bây giờ, mất không quá năm mươi sáu giây. Cho nên trước mặt ngài, ta muốn chạy trốn cũng chỉ là lãng phí sức lực, không có bất cứ tác dụng gì, chỉ là hành vi ngu xuẩn". Hình như đã hiểu những lời Vương Siêu nói, trong mắt Wily Rockefeller hiện lên một tia kỳ quái, bộ dáng cứng nhắc rõ ràng của người phương Tây nói từng chữ tiếng Trung Quốc. Hắn tiến lên từng bước, đặt một tay lên ngực mình, dùng bộ dáng khi gặp mặt người khác của quý tộc thời xưa mà chào. Mặc dù cảm giác được khí tức cực kỳ nguy hiểm trên người Vương Siêu, nhưng Wily vẫn bảo trì phong độ của một quý tộc, hiện ra vẻ lịch sự phong nhã, cho dù cả núi băng rớt xuống trước mặt, có lẽ hắn cũng không thay đổi khí độ. Đồng thời, ngay lúc dùng phong cách quý tộc để thi lễ, Wily rất có phong độ. Hắn nhìn thoáng qua cái đồng hồ cổ xưa trên tay. Hắn hiện đang tính toán, từ lúc Vương Siêu tiến vào cho đến bây giờ, thì hình như đã dùng vượt quá thời gian. "Ồ, ồ. Ta nghĩ mình đã dùng sai lễ nghi rồi. Ngài sẽ không để ý chứ". Hắn cảm giác được dùng lễ tiết quý tộc không thích hợp với người phương Đông như Vương Siêu. Sau đó Wily lại thay đổi một chút, hay tay ôm quyền hành lễ. Cái này là do hắn học được trong những tư thế võ công của các hiệp khách. Vương Siêu nhìn thấy Wily thay đổi lễ nghi, lúc thì khom lưng, lúc thì ôm quyền, trong lòng hiện lên một tia vừa buồn cười vừa tức cười. Bất quá hắn cũng có chút tán thưởng đối với người trẻ tuổi này. Mặc dù tuổi tác của Wily rõ ràng đã hơn ba mươi. Mà Vương Siêu chỉ có hai mươi, hai ba tuổi, nhưng không biết như thế nào, theo tâm lý của Vương Siêu, lại cảm giác được Wily tuổi còn rất trẻ, rất non nớt. Đây chính là do lực lượng cường đại mang đến biến hóa cho tâm cảnh, có thể nắm giữ được sự sống chết của nhiều người, trong tâm lý đã không có tuổi tác khác nhau. "Rockefeller không hổ là đại gia tộc đã có trên trăm năm, khí chất quý tộc toát ra, so sánh với một ít đệ tử gia đình phú hào trong nước, thì thật sự vẫn còn kém rất nhiều, nhìn người trước mặt này.... Ở trước mặt ta cũng không sợ hãi, tim không loạn nhịp, đối mặt với trường hợp thế này, cũng tự nhiên có thể trấn định. Không tệ". Đây cũng là lần đầu tiên Vương Siêu nhìn thấy một người trẻ tuổi trong một đại gia tộc ở phương Tây. Trong tiềm thức, hắn bỗng làm một cái so sánh. Khí chất phong độ phát ra này, chỉ có Trần Ngả Dương, Liêu Tuấn Hoa hai đại nhân vật kiệt xuất này, mới có thể cùng so sánh với Wily. Trần Ngả Dương, Liêu Tuấn Hoa là luyện võ đến trình độ siêu cấp cao thủ, cũng giết người vô số, hơn nữa cộng thêm việc rèn luyện ở đỉnh cao. Đó là trên một thân thể cường đại, sẽ làm cho tinh thần cường đại. Mà Wily này, mặc dù vóc người rắn chắc, các đường nét trên cơ thể cũng tốt, hiển nhiên là đã trải qua quá trình rèn luyện nghiêm khắc. Nhưng nhiều nhất cũng chỉ đạt tiêu chuẩn của một cao thủ karate đai đen, cũng tương tự như một ít tinh anh của bộ đội đặc chủng, không đáng nhắc tới. Mặc dù không có thân thể cường đại, nhưng tinh thần của người này, cư nhiên lại cường đại. Thật sự đã làm cho Vương Siêu có một điểm ngoài ý muốn. "Hồng Tú Liên. Ta mới vừa rồi ở bên ngoài, không phải đã nghe ngươi nói các ngươi còn có một vị Sát Thủ Chi Vương sao? Như thế nào lại không xuất hiện cứu ngươi? Đúng rồi, hai nam tử Tư Đồ Nghĩa, Tư Đồ Tín nữa, sao không xuất hiện?" Vương Siêu đơn giản chỉ là so sánh khí chất của Wily với một số nhân vật trẻ tuổi trong nước. Nhưng không để ý tới hắn, mà chính mình nhìn lên quải trượng của Hồng Tú Liên. Hôm nay hành động trảm thủ. Vương Siêu cũng thật sự không muốn giết nhiều, theo kế hoạch chỉ giết có ba người. Hồng Tú Liên, Tư Đồ Nghĩa, Tư Đồ Tín. Nhà Tư Đồ mặc dù lớn, nhưng trụ cột cũng chỉ có ba người này. Cả ba vừa chết, lập tức cả gia tộc liền lâm vào cục diện bế tắc. Còn bà vợ của Tư Đồ Nghĩa, cũng chỉ lo tranh đoạt tài sản công ty, đâu còn thời gian để đối phó với Đường Môn, có thể tự bảo vệ mình là đã quá tốt rồi. Về phần Đường Toái Vân, Thồi Trường Bạch, Cung Thành Lương Điền xuất hiện tại nơi này, hiển nhiên chỉ là ngoài ý muốn. Bất quá cũng vừa lúc làm cho Vương Siêu có cơ hội tốt để gặp lại một người... Không còn nghi ngờ gì nữa, Đường Toái Vân chính là cao thủ cấp bậc Bão Đan, tu vi rất kinh khủng. Từ hành động trảm thủ, ám sát, dò hỏi tình báo, bảo vệ thủ trưởng, rất nhiều nhiệm vụ đặc biệt… đó cũng chỉ là làm một mình. Vương Siêu mặc dù không xấu, nhưng cho đến bây giờ, khi đơn độc đối địch, cũng chưa từng đánh chết cao thủ bão đan. Worton bị Trình Sơn Minh dùng súng bắn chết, Đường Toái Vân bị Ba Lập Minh bao vây giết chết. Từ góc độ luận võ mà nói, cũng không được xem là công bằng. Dựa theo phân chia bão đan cao thủ, quân Mĩ so với quân Đại Đường song long, thì bộ đội đặc chủng trong nước có vẻ phối hợp ăn ý hơn. Vốn là lực lượng tương đương. Nhưng hiện giờ Đại Đường song long toàn bộ đều bị Đường Môn chém giết, từ trên phương diện cao thủ, trong nước đã chiếm được ưu thế tuyệt đối "Chỉ là không biết nước Mĩ còn có cao thủ cấp bậc Bão đan không? Hẳn là không có khả năng. Làm gì có việc dễ xuất hiện như vậy. Đến võ thuật nước Nhật như vậy, mà đến bây giờ cũng chỉ có một người… Hàn Quốc thì sao…" Vương Siêu hỏi Hồng Tú Liên, đồng thời trong lòng hiện lên một ý niệm. "Lạc lạc, lạc lạc…" Trong cổ họng Hồng Tú Liên hình như có cục đàm chận lại, tiếng nói như kéo bể, hai tròng mắt gắt gao nhìn thẳng Vương Siêu, không nói lời nào. Mặc dù sinh mệnh lực dần mất đi, thần trí đã xuất hiện trạng thái hơi mơ hồ, nhưng đối với lời nói của Vương Siêu thì vẫn nghe được rõ ràng. "Ngươi nghĩ muốn tận diệt… Không dễ dàng như vậy đâu… Hai con trai của ta cũng không ở San Francisco, cho dù hôm nay ngươi giết ta, ta cũng đã bố trí tốt kế hoạch đối phó với Đường Môn. Ha ha, các ngươi hãy chờ xem Đường Môn sẽ sụp đổ tan tành ra sao, Đường Môn Bắc Mĩ có Thiên Diện Kim Hồ, bây giờ có lẽ cũng đã bắt đầu xuống tay… Bọn họ không hi họng sẽ có kết cục giống như Triệu Quang Vinh!" Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com Hồng Tú Liên ỷ vào một hơi thở cuối cùng, oán độc nguyền rủa. "Ta muốn giết người, thiên hạ chưa từng có ai cản được. Ta muốn canh ba chết, chưa người nào có thể sống sót đến canh năm. Cho dù Bắc Mĩ có Thiên Diện Kim Hồ, nhưng nếu muốn phản bội Đường Môn, ta cũng không ngại trảm thủ lần nữa". Vương Siêu nhìn Hồng Tú Liên trên vách tường, mặt không chút thay đổi nói. Hắn từ miệng Hồng Tú Liên đã biết được một số việc. "Tư Đồ Nghĩa, Tư Đồ Tín cư nhiên lại không có ở San Francisco, như vậy thật có chút phiền toái? Năm giờ sau máy bay cất cánh, cũng không thể đuổi kịp, nói cách khác là không thể giết được hai người kia. Nhà Tư Đồ có trụ cột. Hơn nữa Bắc Mĩ Đường Môn có Thiên Diện Kim Hồ, thái độ này thật sự mập mờ? Ta có lẽ phải tìm cơ hội tốt tìm hiểu một lần. Nếu hắn còn trung thành với Tử Trần, thì bỏ qua. Còn nếu như hắn nghe theo Triệu Quang Vinh, thì cũng đừng trách ta, việc trảm thủ hắn cũng chỉ là hành động chơi đùa phi thường thuận tay mà thôi" Trong lòng Vương Siêu nghĩ vậy. Hắn từ một phương diện nào đó mà nói, cũng không đủ tư cách của người lãnh đạo. Cái gì phát triển xã đoàn, mượn sức quan hệ, đều là thuộc về tầng lớp cấp thấp. Cái duy nhất đáng nói tới, đó là chơi đùa trảm thủ. Người nào gây bất lợi cho ta, ta sẽ trảm thủ người đó. Đó là việc thường tình. Đôi khi, bạo lực ám sát, tuy đơn giản nhất… nhưng cũng là thủ đoạn hiệu quả nhất. Như Kinh Kha hành thích Tần Vương, Đảng cách mạng cho người ám sát cơ quan cấp cao Mãn Thanh. Tổng thống nước Mĩ nhiều lần bị ám sát. Những điều này cũng là kinh nghiệm Vương Siêu học được trong huấn luyện bộ đội. Một cách khác, như lời bên ngoài thường nói là "Trảm Thủ Vương". Người lãnh đạo Bắc Mĩ Đường Môn có rất nhiều thế thân, am hiểu hóa trang ẩn trốn, được xưng là "Thiên Diện Kim Hồ", tuyệt đối không phải là nhân vật dễ đối phó như Triệu Quang Vinh. Hơn nữa địa hình của Bắc Mĩ, đã xa còn phức tạp. "Đã như vậy, Hồng Tú Liên, người cứ ở chỗ này chờ chết đi". Vương Siêu quay đồi về hướng Wily. "Ngài có phải cũng đang chuẩn bị lấy mạng ta?" Nhìn thấy ánh mắt Vương Siêu chuyển hướng về phía mình, Wily nhíu nhíu mày, chỉnh sửa lại quần áo một chút, vẫn có bộ dáng phong độ như cũ. Trước khi chết vẫn muốn được tươm tất. Muốn chết, lại còn muốn chỉnh sửa quần áo, loại phong độ này không phải là người bình thường có thể làm. "Ta không giết ngươi". Vương Siêu phát ra từng chữ một." "Ồ?" Wily đang chỉnh sửa quần áo chợt dừng lại, trong ánh mắt xuất hiện một tia sinh cơ: "Giá cả bao nhiêu?" "Trong vòng một giờ, giúp ta tra xét rõ ràng xem Tư Đồ Tín, Tư Đồ Nghĩa hiện nay đang ở nơi nào?" Vương Siêu nói, "Hơn nữa ta còn cần một ít tư liệu, muốn ngươi cung cấp. Ta nghĩ lấy thế lực của ngươi, hẳn là không có bất cứ vấn đề gì." "Không thành vấn đề" Wily nói, vẫn là thứ tiếng Trung cứng ngắc, làm một người thừa kế đại gia tộc, nhất định phải thông qua một vài ngôn ngữ của các nước lớn. Nếu không hôm nay Wily sẽ không nói tiếng Trung. Vương Siêu chỉ vừa tốt nghiệp trung học, lại không hiểu tiếng Anh. Kết quả như vậy cũng chỉ có một chưởng đã bị đánh chết. "Bất quá, khi ta cung cấp đủ các thứ ngài yêu cầu, ngài lại muốn giết ta thì làm sao? Không bằng chúng ta cùng nhau hợp tác. Ta tin rằng, trên thế giới này, không có lợi ích mãi mãi, cũng không có kẻ thù mãi mãi. Hơn nữa ngài một thân năng lực, ta đã thấy được" Wily cười cười. "Ngươi bây giờ cả mạng sống cũng không có, lấy điều kiện gì mà nói chuyện hợp tác? Những nhà tư bản thường hay xảo trá!" Thì ra là Ba Lập Minh đã tiến vào. Hiển nhiên, chỉ trong chốc lát công phu, Ba Lập Minh đã giết được Cung Thành Lương Điền. Ba Lập Minh vừa nhìn Wily vừa nói chuyện, một bên lóe ra vẻ thù địch, tuyệt đối không hề có ý tốt. Wily nói: "Chúng ta là quý tộc từ thời xưa đến giờ, theo truyền thống, ta cầm tiền chuộc, thì có thể đổi được sự tự do, sau đó bàn bạc lại một ít sự tình. Ta cũng không có ý dối trá gì, chỉ là muốn thật lòng giúp đỡ các ngươi, tỷ như giết chết cái tên hắc quỷ đáng chết kia!" Hắc quỷ theo như lời Wily nói, tự nhiên bây giờ chính là tổng thống. "Chuyện này mà ngươi cũng làm" Vương Siêu cười nói: "Ngươi định đem bao nhiêu tiền để đổi lấy tự do của ngươi?" "Ta có khả năng trả tiền mặt, nhiều nhất chỉ có ba mươi triệu USD. Vì thành ý, ta nguyện ý trả tiền mặt. Nghe nói có một vị phú hào HongKong có con bị bắt, liền trả hơn một tỷ đô la HongKong. Ta thì thân phận cao quý hơn, xuất ra nhiều gấp mười lăm lần, cũng không tính là keo kiệt a!" Wily cười nói. "Tiền mặt mấy giờ có thể chuyển vào tài khoản?" Vương Siêu mặt không chút thay đổi nhìn Wily. "Không phải tiền mặt, ta không lấy". Ba mươi triệu USD tiền mặt, chính là một khoản tiền cực lớn. "Tài chính rất lớn, cần phải mất tám giờ" Wily có chút buông tay. "Ba Lập Minh, ngươi nghĩ giết hắn tốt hơn, hay lấy tiền tốt hơn?" Vương Siêu hỏi Ba Lập Minh. "Đó chỉ là cắt cái đuôi tư bản chủ nghĩa của hắn mà thôi".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]