"Quyền pháp của cô luyện vô ích" Vương Siêu nhìn Chu Vũ Hinh thở dài: "Thực ra mục đích cuối cùng của quyền thuật không phải sát nhân, cũng không phái dưỡng sinh. Mà là để kẻ yếu có cơ hội lấy mạng đổi mạng. máu tươi năm bước. Cô luyện quyền không có được tâm huyết ấy, luyện cao tới đâu cũng là một kè yếu hèn. Cô xem có vẻ rất độc ác nhưng thực ra bên trong là một nữ nhân hèn nhát. Luyện quyền, có thể tha thứ nhưng không thể chịu nhục. Chịu nhục thế nào không báo? Chính cô chịu nhục. không dám máu tươi năm bước, nhưng lại báo thù lại người khác thật sự là... Ai!"
Vương Siêu bất bình, thanh âm lại giống như dao xẻo trong lòng của Chu Vũ Hinh. Khiến sắc mặt nữ nhân này ngày càng thảm bại, toàn thản run run, như chịu sự sỉ nhục.
"Ta là người luyện quyền, nhìn không được nhất là người không có tâm huyết, đối với nữ nhân hèn nhát như vậy thực sự không nửa đầu ngón tay hứng thú báo thù. Ta lập lại lần nữa, cô nếu như hèn nhát không dám đi tìm người vũ nhục cô báo thù, ta có thê giúp cô. Nói một chút xem? Là người nào?"
Vương Siêu vẫn nhớ kỹ lời của Đường Tử Trần bốn năm trước khi rời khỏi hắn: "Trong lòng của người luyện võ có thể dễ dàng tha thứ nhưng không thể chịu nhục".
Chu Vũ Hinh này thật là một nữ nhân rất hèn nhát thất bại. Nữ nhân này đoán ra thân phận của hắn, hắn muốn dùng thủ đoạn điểm huyệt, đem thần kinh não bộ của ả phá hư biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xa-dien-nghia/1230115/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.