"Nói thế chẳng phải là cũng như Quân Thống (*) và Trung Thống (**) năm xưa sao? Tuy đều là tình báo phục vụ chính quyền nhưng hai bên lại luôn mâu thuẫn tranh giành, sinh ra kìm hãm lẫn nhau. Có điều không biết Dương Chính ủy có ý gì với ta?" Nghe lời giải thích khôi hài của Dương Chính ủy, Vương Siêu lập tức nghĩ đến thời Dân quốc, có điều định hỏi rồi lại thôi.
Dương Chính ủy chú mục nhìn Vương Siêu một lát, đoạn tiếp: "Bất kể thế nào, chúng ta tuy chưa cạy được miệng nữ gián điệp nhưng hai võ tăng thì đã điều tra rõ, chỉ là bị mê hoặc chứ không phải là thực sự cấu kết với nước ngoài. Đây là cuộc chiến bí mật không thể tiết lộ, sự việc cần phải xử lý êm thấm."
"Tùy cấp trên xử trí, tôi xin tuân thủ mọi sự sắp đặt!" Vương Siêu ngoài miệng rất có nguyên tắc nhưng trong lòng lại lẩm bẩm: "Nghe ý Dương Chính ủy, hình như muốn chuyện lớn thành nhỏ chuyện nhỏ hóa không? Không có ý làm khó Vĩnh Báo hay e ngại mối quan hệ với Thiếu Lâm? Xem chừng Tổ chức không hề đơn giản, tốt nhất ta không nên nhúng tay vào..."
"Không!" Dương Chính ủy lắc đầu: "Về cách thức xử lý Vĩnh Báo, Tổ chức muốn tham khảo ý kiến của anh. Dù sao thì Vĩnh Báo đã bán đứng lợi ích Quốc gia, nối giáo cho gián điệp nước ngoài!"
Vương Siêu chau mày: "Dương Chính ủy có chuyện gì xin nói thẳng, không cần vòng vo!"
"Thôi được!" Dương Chính ủy thở dài: "Quan hệ của thượng tầng Thiếu Lâm Tự hết sức rộng rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xa-dien-nghia/1229961/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.