Thấy Trần Ngả Dương thi triển ra "Điếu thiềm kình", toàn thân chấn động, bụng hút khí ra vào vang lên như sấm, Vương Siêu nhắm mắt lại nghe, giống như trước mặt xuất hiện một con ếch lớn như con trâu đang ngửa mặt nhìn trời hô hấp phun ra nuốt vào. 
Tiếng động chấn động của Trần Ngả Dương, so với thanh âm Hổ báo lôi âm của Vương Siêu lớn hơn rất nhiều. 
Vương Siêu nhìn qua đã thấy, chấn động của Trần Ngả Dương ngoại trừ cơ bắp gân cốt toàn thân, còn dẫn động tới ngũ tạng lục phủ. Tiếng "cô cô, cô cô" lớn nhất kia, rõ ràng là do đại tiểu tràng trong bụng kịch liệt phập phồng, nhảy nhót rung động mà phát ra tiếng động tự nhiên. 
"Lôi âm của ta chỉ mới luyện đến cơ bắp xương cốt, ngài đã luyện đến ngũ tạng khí quan rồi" Vương Siêu lại tán thưởng, tâm phục khẩu phục. 
Ba người đi trên đường, tất có thầy của ta. 
Cho dù người kém hơn mình, cũng có chỗ đáng để học tập. Huống chi là một vị đại cao thủ Thái Cực như thế này? Tâm linh của Vương Siêu, sớm đã mài nhẫn ngạo khí, chân thành với người ngoài. Một khi người khác đã cao minh hơn mình, liền chân thành cần dạy cho. 
Đại tông sư đại cao thủ, đại học vấn gia các đời, đều là như thế. 
Cũng chỉ có như thế, mới có thể thành tựu sự nghiệp, bước tới đỉnh cao, không ai là thần tiên vừa xuất đạo đã trở thành thiên hạ vô địch. 
Trần Ngả Dương cũng là người tu luyện qua tâm cảnh, tự nhiên nghe ra trong ngữ khí của Vương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-xa-dien-nghia/1229908/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.