Lúc này, trong mắt Lưu Tài Lương lộ ra vẻ điên cưồng.
Liễu Kiến Quân sắp chạy ra khỏi sân thì đèn xe phía sau bật sáng, trở nên chói mắt vô cùng.
"Bùm!"
Một tiếng vang thật lớn, chiếc xe dừng lại.
Liễu Kiến Quân giống như một con diều bị đứt dây, cơ thể của ông ấy vẽ một vòng cung trên không rồi nặng nề ngã xuống đất.
Vài giây sau, có tiếng bước chân vang lên, theo đó là vài tiếng thở dốc nặng nề, vài bóng người vây quanh Liễu Kiến Quân.
Trên mặt đất đã có một vũng máu.
Tên bác sĩ trẻ nhìn Liễu Kiến Quân nằm trên mặt đất, vẻ mặt trở nên vô cùng hoảng loạn: "Thầy... Thầy... Thầy... ông... ông... ông..."
Tên bác sĩ trẻ không nói thành lời.
Lưu Tài Lương xuống xe, dùng ánh mắt nham hiểm trừng mắt nhìn Liễu Kiến Quân rồi chửi: "Mẹ kiếp nó!
Thật là xui xẻo! Mẹ kiếp!"
Tài xế xe tải thấy có chuyện không ổn liền quay đầu bỏ chạy!
Mẹ kiếp cậu chạy đi đâu vậy!" Lưu Tài Lương đuổi theo, đá văng tên tài xế xe tải: "Tôi nói cho cậu biết, chuyện hôm nay mọi người đều phải chịu trách nhiệm, nếu xảy ra chuyện gì, thì mẹ kiếp, cùng nhau chịu trận!"
Tài xế xe tải cũng vô cùng hoảng sợ.
Tên bác sĩ trẻ run rẩy hỏi: "Thầy...thầy, phải...phải làm sao bây giờ?"
"Mẹ kiếp, còn có thể làm gì được nữa?" Lưu Tài Lương nhổ nước bọt, lấy điện thoại di động ra và bấm một dãy số: "Alo, tôi muốn báo cảnh sát, tôi đã tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-xuat-the/3402704/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.