Hai mắt Tê Thiên sáng lên, những dược liệu đó đều không dễ tìm, nói cách khác, do Kiều Lăng vừa vặn làm †rong ngành này, nếu không cũng không thể tìm được nhanh như vậy.
Nếu đã tìm được rồi, vậy thì có thể bắt đầu chữa trị cho chân của Liễu Y.
Nghĩ đến cô gái ngồi trên xe lăn, mỗi ngày đọc sách pháp luật và ghi chép cẩn thận, Tê Thiên cũng cảm thấy đau lòng.
Ở một mức độ nào đó, cả hai đều là nạn nhân của vụ việc xảy ra ba năm trước đây, nếu Tề Thiên không gặp được ông cụ Khương trong tù, thì số phận của hai người bọn họ trong cả đời này e là đã được định sẵn.
Tê Thiên nói với Kiều Lăng buổi tối anh sẽ đến bệnh viện, để Kiều Lăng chuẩn bị tất cả dược liệu.
Hai người trò chuyện một chút rồi quay lại.
Khi quay lại sảnh lớn của phòng triển lãm, họ nhìn thấy Đường Tử Tấn đang đứng cạnh Thẩm Thu Thủy, liên tục nói gì đó.
Kiều Lăng đương nhiên không thích Đường Tử Tấn.
Còn Thẩm Thu Thủy thì có quan hệ sư huynh muội với Đường Tử Tấn, Thẩm Thu Thủy cũng cho rằng lần trước Đường Tử Tấn đã giúp cô giải quyết chuyện của Tào Hữu, nên đương nhiên là phải giữ chút thể diện cho Đường Tử Tấn.
Khi Kiều Lăng đi tới, Thẩm Thu Thủy nói: "Kiều Lăng, tớ vừa nghe Đường sư huynh nói giữa hai người các cậu có thể có chút hiểu lầm..."
"Đó không phải là hiểu lầm!" Sắc mặt Kiều Lăng lạnh lùng nói: "Thu Thủy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-xuat-the/3402697/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.