Nhưng Kiều Lăng luôn có một cảm giác, tác động của những bức tranh nổi tiếng này đối với cô ấy còn không mạnh mẽ bằng ngọn núi hùng vĩ mà Tê Thiên đã ngẫu nhiên vẽ vào ngày hôm đó tại trung tâm hoạt động.
Cho dù ngọn núi đó chỉ tồn tại trong tranh, cũng mang lại cho Kiều Lăng một cảm giác hùng vĩ.
Phương Hải đang xem bức tranh đột nhiên quay lại hỏi Thẩm Thu Thủy và Đường Tử Tấn: "Sếp Thẩm, sếp Đường, hai người nghĩ thế nào về bức tranh 'Thiên nữ đồ. này?"
Thẩm Thu Thủy vừa định nói, Đường Tử Tấn liền giành nói: “Bức tranh 'Thiên nữ đồ này là do Ngô đại sư ở thời nhà Đường thực hiện, nét vẽ của Ngô sư rất đặc biệt, nhìn thoáng qua đã để lại ấn tượng sâu sắc, nhìn những đường nét phác họa này, trong sự mạnh mế nhưng không mất đi vẻ đẹp mềm mại.”
Phương Hải lắc đầu: 'Sếp Thẩm, cô thấy thế nào?"
'Thẩm Thu Thủy cẩn thận quan sát rồi nói: “Tôi luôn cảm thấy màu mực này có gì đó không ổn.”
"Đúng vậy, màu mực có vấn đề." Phương Hải gật đầu: “Hai người nhìn thử bức tranh của tôi xem."
Phương Hải mở bức tranh cuộn tròn trong tay ra, khi bức tranh cuộn tròn mở ra, lại xuất hiện một bức tranh "Thiên nữ đồ khác!
Nó giống hệt như bức tranh trên tường! Hai bức tranh 'Thiên nữ đồ!
Nếu lúc này người khác lấy ra một bức tranh 'Thiên nữ đồ khác, nhất định sẽ bị nói là giả!
Nhưng lúc này, chính Phương Hải đã lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-xuat-the/3402692/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.