Thẩm Thu Thủy nhìn chằm chằm vào Tề Thiên.
Tê Thiên nhún vai: "Ông cụ Thẩm nói, muốn hai chúng ta tiếp xúc với nhau nhiều hơn."
Nghe Tề Thiên lấy ông nội ra đe nẹt mình, sự cảm kích trong lòng Thẩm Thu Thủy dâng lên ban nãy nháy mắt tan thành mây khói.
Thẩm Thu lạnh như băng nói: "Tùy anh." Nói xong, cô đi ra khỏi văn phòng.
Tê Thiên cũng đi theo ra ngoài cửa, chờ đến khi ra khỏi phòng làm việc, vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt Thẩm Thu Thủy biến mất không dấu vết, cô đi bên cạnh Tề Thiên, dù là ai, khi nhìn vào đều cảm thấy đôi nam nữ này đang đắm chìm trong hạnh phúc của giai đoạn vợ chồng son.
Trần Tĩnh ở phía sau hai người nhìn thấy hết tất cả, không để lộ ra bất kỳ sự khác thường nào, đây chính là đạo đức nghề nghiệp của Trần Tĩnh.
Đợi đến khi lên xe, Thẩm Thu Thủy ngồi ở hàng sau, Tề Thiên cũng không hề khách khí, anh cũng ngồi ở hàng ghế sau, xe chạy đi.
Khi xe chạy đến một con đường nhỏ thì lại giảm tốc độ, phía trước có một bà lão chống gậy đang từ từ qua đường, Trần Tĩnh dừng xe lại.
Nhưng khi bà lão kia nhìn thấy chiếc xe cũng khá đắt tiền thì bèn chống gậy, chậm rãi đi về phía bên này. Khi tới trước đầu xe khoảng một mét, bà lão đột nhiên ném cây gậy đi, trực tiếp năm ở trước đầu xe.
Thấy cảnh tượng như vậy, Trân Tĩnh và Thẩm Thu Thủy sao có thể không biết chuyện gì đang xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-xuat-the/3402603/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.