Biên soạn: Đức Uy - thegioitruyen.com
---
Cổ Nguyệt ở ngay một bên yên lặng nhìn hắn ăn, trên mặt mang theo nụ cười mỉm dịu dàng. Mỗi khi Đường Vũ Lân ăn sạch một khay, nàng liền giúp hắn mang lên đồ ăn mới. Ngay trước cửa cửa học viện, ăn uống thật nhanh.
Chẳng mấy chốc, ba hộp đồ ăn lớn trong nháy mắt đều bị hắn quét một cái sạch sành sanh.
Cổ Nguyệt nhìn dáng vẻ hắn còn có chút chưa hết thòm thèm, hỏi: "Ăn no chưa?"
Đường Vũ Lân gật gù, "Vẫn ổn, số lượng tuy rằng không hề lớn, nhưng đều là thứ tốt, chất dinh dưỡng phong phú! Ngươi mua ở đâu vậy? Thực sự là tiêu pha."
Cổ Nguyệt khẽ mỉm cười, "Ta làm. Học khoảng mấy ngày, mùi vị dường như hơi bình thường."
"Ngươi làm?" Đường Vũ Lân trợn to hai mắt nhìn nàng.
Đối với những học viên Sử Lai Khắc học viện như bọn họ mà nói, thời gian tuyệt đối là quý giá. Sau khi về nhà Cổ Nguyệt lại có thể dành chút thời gian nghiên cứu xem làm cơm như thế nào, chỉ để vì làm những đồ ăn mà hắn ăn trong chớp mắt này?
Một cảm giác ấm áp dị thường trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, Đường Vũ Lân nhìn nàng thật kỹ một lần, không hề nói cảm ơn. Hắn đứng lên, giúp nàng thu dọn hộp cơm, sau đó thu vào bên trong Hồn Đạo Khí Trữ Vật.
"Đi thôi." Đường Vũ Lân hướng về Cổ Nguyệt vẫy vẫy tay.
Cổ Nguyệt cùng hắn sóng vai tiến lên. Trời đã tối, ánh trăng chiếu rọi, ở giữa những bóng cây hai bên đường của Sử Lai Khắc, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/493009/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.