Biên soạn: Đức Uy---
"Thần Long Biến?" Tam Tự Đấu Khải Sư cười khổ một tiếng, "Các ngươi thắng!"
Đường Vũ Lân cười cười, sau đó cứng rắn chống đỡ, giơ tay phải của mình lên, hướng về các khán giản trên khán đài đã từ lâu yên lặng như tờ, vẫy vẫy tay. Thong dong mà kiêu ngạo! Cuối cùng dựng thẳng một ngón trỏ đưa lên môi, làm ra một dấu hiệu “cấm khẩu”.
Tạ Giải đỡ cánh tay của hắn, nhanh chóng đi ra ngoài. Không đi nữa, nhân gia người ta mỗi người một bãi nước bọt cũng đủ để đem bọn họ nhấn chìm, "Ngươi thật không hổ là kẻ tham ăn."
Đường Vũ Lân kinh ngạc hỏi: "Ủa cái này liên quan gì?"
Tạ Giải lườm một cái, "Thể trọng ngươi quá nặng, nghe không hiểu sao?"
Đường Vũ Lân không hé răng, yên lặng hướng về trên người hắn đè lên.
Tạ Giải lần thứ hai lườm một cái.
Đường Vũ Lân quay đầu nhìn về phía Cổ Nguyệt, Cổ Nguyệt lúc này đã nhắm hai mắt lại, phần lớn trọng lượng đều đặt ở trên người Hứa Tiểu Ngôn.
"Thật sự gọi là Thần Long biến ư? Ngươi lâm thời chế tên à?"
Cổ Nguyệt mở hai con mắt, nhìn về phía hắn, nhẹ giọng nói: "Thần Long Biến, đệ nhất biến, Thần Long Sơ Tỉnh."
Đường Vũ Lân kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ còn có đệ nhị biến?"
Cổ Nguyệt suy yếu nói: "Thần Long Cửu Biến!"
Đường Vũ Lân vẻ mặt có chút quái lạ, nhưng thực sự là đã quá suy nhược, hắn cũng không tiếp tục hỏi tới.
Chỗ 6 người bọn họ đi qua, tất cả các môn sinh và lão sư của Nhật Nguyệt Hoàng Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/492973/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.