Biên soạn: Đức Uy
Bản convert lấy từ truyencv.com
----------------------------------------------
Đường Vũ Lân hướng ra bên ngoài tơ nhện nhìn lại, quả nhiên, nguyên bản tơ nhện vốn màu vàng xanh đậm, hiện tại màu sắc đã vô cùng nhạt, độ bền chắc cũng giảm mạnh, bắt đầu xuất hiện một ít vết tích gãy vỡ. Nhân Diện Ma Chu tuy rằng kịch độc, nhưng lượng độc vẫn có hạn. Không có tơ nhện bảo vệ bên ngoài, nơi đây cũng chẳng phải là địa phương an toàn gì, dù sao bọn họ cũng sợ đụng trúng tơ nhện kịch độc!
Đường Vũ Lân nói: "Các ngươi có tính được hiện tại chúng ta hấp thu linh lực đến trình độ nào rồi không?”
Cổ Nguyệt khẽ nhíu mày, nói: "Có vẻ mỗi người hấp thu khoảng từ 400-500 năm, bọn họ nhị hoàn nên chia đôi, mỗi Hồn Hoàn đều hấp thu hơn 200 năm. Hai chúng ta mới có một Hồn Hoàn nên cao hơn. Đây là chưa tính đến những linh lực chung quanh thân thể chúng ta, chí ít còn phải 100 – 200 năm, nhưng cần thời gian dài hơn để hấp thu. Sau khi rời khỏi nơi này, chúng ta e rằng phải đề phòng Hồn Sư hơn là Hồn Thú!”
Đúng, trên người bọn họ nồng nặc linh lực như vậy, một khi bị những Hồn Sư khác nhìn thấy, e rằng ngay lập tức sẽ trở thành mục tiêu của bọn họ. Dù sao, trong Thăng Linh Đài cũng không phải giết chóc thực sự, ai lại không mong muốn cướp đoạt linh lực nồng đậm như vậy từ những “quả hồng mềm” đây?!!
Đường Vũ Lân khẽ mỉm cười, "Thả lỏng chút đi. Đầu tiên chúng ta đã hoàn thành cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/492687/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.