Dịch giả: Tiểu Băng
Đường Vũ Lân chờ chưa tới nửa canh giờ, Mộ Thần đã đưa hai cái hộp và một cái bình nhỏ cho nó.
Trân trọng cất chúng đi, Đường Vũ Lân không nói gì, chỉ cúi người bái Mộ Thần thật sâu.
Dệt hoa trên gấm là chuyện dễ, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết mới khó, với nó, có ba món đồ này, chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết đó!
Sầm Nhạc dẫn Đường Vũ Lân đi nhận một nhiệm vụ Đoán tạo sư cấp ba, rồi tiễn nó ra cửa. Hắn đi lên tầng cao nhất, vào phòng của Mộ Thần.
Mộ Thần mỉm cười: "Ta biết ngươi sẽ tới tìm ta."
"Hội Trưởng, chúng ta tìm luôn đồ cho nó, có làm nó cảm thấy mọi việc quá dễ hay không? Người trẻ tuổi, nếu làm gì cũng dễ dàng, e rằng sẽ không biết quý trọng. Hơn nữa, hiệp hội đã quá ưu đãi nó rồi. Làm như vậy, chưa hẳn có lợi cho nó phát triển." Sầm Nhạc ngần ngừ.
Mộ Thần mỉm cười, "Ba món đồ đó nó đang cần rất gấp, ngươi không nhận ra sao? Cả buổi nó đều lo lắng, nó còn nhỏ tuổi, biểu hiện đó nó chưa thể làm ra giả được. Điều đó có nghĩa, ba món đồ đó nó đang rất rất cần, nhưng lại thiếu tiền, nên mới gấp gáp muốn xin thi Đoán tạo sư cấp ba, mong được nhận nhiệm vụ cấp bậc cao hơn, kiếm được thêm tiền để đi mua. Ta chỉ là lợi dụng quyền hạn, coi như là tạm thời đưa ba món đồ đó cho nó, với thiên phú và tiềm lực của nó, hiệp hội sẽ không thiệt thòi. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/492640/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.