Dịch giả: Tiểu Băng
Tạ Giải nói với Đường Vũ Lân: "Vũ Lân, cô ấy nói ngươi hấp tấp, ta không thích xía chuyện người khác, nhưng nếu nói ta như thế, ta không nhịn đâu."
Đường Vũ Lân lại nói với Cổ Nguyệt: "Đây là lần đầu chúng ta đấu với phi hành Hồn Sư, lúc đó đúng là ta hơi hấp tấp, xin lỗi!"
Tạ Giải giật mình: "Này, tính ngươi sao tốt thế. Cô ta phê bình ngươi, ngươi còn xin lỗi."
Cổ Nguyệt phì cười, "Châm ngòi ly gián là vô dụng, người ta cái này nói thường thì gọi là biết sai liền sửa, nói tốt thì gọi là có phong độ thân sĩ. Ngươi tưởng ai cũng bụng dạ hẹp hòi như ngươi chắc? Vũ Lân, tối nay ta mời ngươi ăn món ăn Giáp. Nhưng chỉ một phần thôi đấy."
Đường Vũ Lân cười: "Được! Con ruồi cũng là thịt. Đi thôi. Ta đói rồi."
Diệp Anh Dung trợn mắt nhìn ba tên nhóc đi về hướng nhà ăn, dù cô hàm dưỡng rất tốt, khóe miệng cũng không khỏi co quắp.
Người ta rõ ràng là không hề lên kế hoạch tác chiến để đấu với phe mình, mà chỉ là ngay lúc đó nổi lòng tham mà thôi. Thế là nghĩa lý gì? Có nghĩa là, bọn chúng căn bản chính là gặp trận mới đấu, chứ không tính trước! Vậy sao chúng còn phối hợp ăn ý tới như thế?
Cô rút máy truyền tin Hồn Đạo, bấm mã số.
Trong đó vọng ra một giọng nữ trong vắt, lạnh lùng.
"Sao vậy tiểu muội?"
Diệp Anh Dung nói: "Tỷ, chúng ta thua."
"Thua? Chẳng lẽ đối phương cũng có phi hành Hồn Sư?"
Diệp Anh Dung cười khổ: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/492627/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.