Dịch giả: Tiểu Băng
"Buổi tối còn nữa?" Tạ Giải hôm nay đã hóa thù thành bạn với Đường Vũ Lân, sự lạnh lùng đã biến mất rất nhiều, cả người trở nên dễ chịu hơn. Cái tính thiếu gia nhà giàu có khác, may mà chủ nhiệm lớp là Vũ Trường Không, trên mọi phương diện đều áp chế hắn, nếu không làm gì hắn chịu đi huấn luyện thể lực.
"Lão sư vì muốn tốt cho chúng ta." Đường Vũ Lân đỡ hắn.
Trước cơm tối một giờ, đa số học viên đều lăn ra ngủ. Đường Vũ Lân tuy rất mệt, nhưng hắn vẫn kiên trì minh tưởng.
Hai ngày qua, theo cách minh tưởng mới, hiệu suất minh tưởng của hắn đã tiến bộ rõ rệt. Người chậm cần bắt đầu sớm, Võ Hồn không tốt, thì phải càng thêm cố gắng.
Buổi tối còn có lớp, vậy mình phải rèn Thiên Long Thiết lúc nào đây? Đây thật là một vấn đề. Nếu thực sự hết cách, thì phải thức đêm mà làm. Hoàn thành rèn nhiệm vụ lần này xong, tạm thời sẽ không thể tiếp nhiệm vụ mới.
Sau bữa cơm chiều, Đường Vũ Lân kéo Tạ Giải vào sân tập. Tạ Giải vốn muốn mặc kệ. Khi hai người tới, Cổ Nguyệt đã tới trước, cả người tinh thần sáng láng.
Lúc này trời đã chạng vạng tối, ánh trời chiều đỏ rực huyễn lệ, chiếu vào gương mặt cô bé, khiến cô cũng rực rỡ tươi tắn hẳn lên.
Vũ Trường Không mặt vẫn lạnh tanh, đã thay đồ thể thao màu đen, cách đó không xa, không ít học sinh nữ lớp lớn tốp năm tốp ba tụ tập nhìn hắn.
"Ba người các ngươi đi theo ta." Thấy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/492611/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.