Dịch giả: Tiểu Băng
Lúc Đường Vũ Lân đi ra Hiệp hội Đoán Tạo Sư, trên mặt tràn đầy vui mừng, không phải vì Sầm đại sư và vị Đánh Giá Sư cùng cho rằng nó đã đạt trình độ Đoán Tạo Sư cấp hai, mà bởi vì miếng linh kiện đầu gối đó, hiệp hội đề nghị mua lại của nó, với giá một vạn đồng.
Thì ra rèn kim loại hiếm, có thể kiếm được rất nhiều tiền!
Sầm Nhạc bảo hai ngày nữa nó quay lại để nhận huy chương Đoán Tạo Sư và nhận công tác.
"Mang Thiên!" Sầm Nhạc gọi cho người quen cũ.
"Hửm?" Mang Thiên luôn luôn lãnh đạm như vậy.
"Ngươi từ đâu tìm được của quý đó hả?" Sầm Nhạc hô hấp dồn dập.
Mang Thiên nói: "Chả hiểu ngươi đang nói cái gì."
"Ta còn có thể nói tới cái gì, nói tên đệ tử kia của ngươi chứ nói cái gì. Chín tuổi, cấp hai, còn dùng thẳng Trầm Ngân chế tạo linh kiện cỡ trung. Với tuổi của nó bây giờ, e là không tới mấy năm là có thể thử Nghìn Rèn được rồi, tiến thẳng lên con đường cấp Đoán Tạo Sư cũng được. Ngươi rốt cuộc dạy nó thế nào hả?"
"Này, ngươi nói gì đi chứ?"
Thấy Mang Thiên trầm mặc, Sầm Nhạc rất là bất mãn.
"Không có gì có thể nói, thằng nhóc đó trời sinh Thần lực, lại chịu dùng tâm, nên phải thế thôi." Mang Thiên thản nhiên nói.
Sầm Nhạc tức giận: "Ngươi bảo nó tới tìm ra, là để khoe khoang hả?"
"Đúng!" Mang Thiên không e dè thừa nhận.
"Nói đi, điều kiện gì, nhường đứa nhỏ này lại cho ta. Hầu như lúc nào ngươi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/492588/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.