Dịch giả: Tiểu Băng 
Nhiệt độ càng cao, Trầm Ngân có thể kéo dài và dát mỏng càng tốt. 
Đường Vũ Lân đập không nương tay. Khối Trầm Ngân bắt đầu biến hình, hoa lửa văng khắp nơi. 
Mỗi khi cánh tay hắn đau nhức, từ xương sống sẽ truyền ra một luồng khí nóng, chảy vào tứ chi, làm giảm sự đau nhức đó. Hồn Lực của Đường Vũ Lân tự vận chuyển, rót vào hai cánh tay để duy trì sức lực cho nó. 
Thời gian dần trôi qua, khối Trầm Ngân một xích vuông bắt đầu nhỏ đi, hiệu quả chiết xuất Trăm Rèn từ từ hiện ra. 
Phải biết, Trầm Ngân rất đặc, nên muốn chiết xuất nó làm nó nhỏ lại mà không phá hư hoa văn của nó là chuyện rất khó. 
Đường Vũ Lân không biết mình đập bao nhiêu lần, tiếng nổ khi đập xuống đã không còn, trong mắt nó, mỗi lần nó đập xuống, khối Trầm Ngân hình như lại tỏa ra một lớp hào quang như nó đang hít thở, và nhịp điệu hít thở của nó cùng nhịp với nhịp điệu hít thở của thằng bé. Xương sống Đường Vũ Lân nóng rực, trên làn da khuất sau lớp quần áo của nó đã bắt đầu xuất hiện những đường vân màu vàng nhạt. 
Nhưng Mang Thiên không nhìn thấy, hắn đã dồn tất cả lực chú ý vào khối Trầm Ngân. 
Trong đáy mắt Đường Vũ Lân lấp lóe vòng sáng vàng, Nghìn Rèn Ô Cương Chùy trong tay như trở thành một phần cơ thể. Mỗi một chùy nện xuống, khối Trầm Ngân như đều phát ra một tiếng rên thoải mái. 
Tốc độ nện càng lúc càng nhanh, khối Trầm Ngân ngày càng ngưng thực, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-truyen-thuyet-dau-la-dai-luc-3/492572/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.