Đường Thiên Long, một người coi trọng thể diện hơn bất cứ thứ gì khác, vì nhà họ Đường, ông ta bỏ mặt mũi đi, buông tự tôn xuống, quỳ xuống trước tên hậu bối Liễu Sung này.
Ông ta chỉ muốn giữ cho người nhà họ Đường được bình yên.
Nhưng mà, đây chẳng qua chỉ là thủ đoạn chế giễu nhà họ Đường của Liễu Sung.
Đường Thiên Long mặt xám như tro tàn.
Tất cả mọi người nhà họ Đường đều trầm mặc.
Chỉ có Đường Mao không thèm quan tâm, người nào làm việc ngươi nấy.
Cậu ta sẽ không làm liên lụy đến bất kỳ người nào nhà họ Đường.
Gia chủ nhà họ Liễu Liễu Thái Huy đến rất nhanh, đi theo còn có một vài người cảnh sát.
Tuy rằng ở Giang Trung Liễu Thái Huy không thật sự là người tai to mặt lớn, nhưng mà cũng được xem là người có máu mặt, nhà họ Liễu cũng là một gia tộc lớn, nhưng khi đem ra so với gia tộc như nhà họ Ngụy, nhà họ Hứa, thì quá nhỏ bé.
Sau khi biết Liễu Sung đã nịnh nọt được cậu ấm nhà họ Hứa, thì đích thân tới.
"Bố."
Liễu Sung đi qua.
Trong lỗ mũi anh ta đút nhét khăn tay, bên trên còn dính máu tươi.
Liễu Thái Huy vỗ bả vai anh ta, nói: "Liễu Sung, làm tốt lắm, nịnh nọt được nhà họ Hứa rồi, nhà họ Liễu chúng ta có thể vươn lên mạnh mẽ rồi, thậm chí sẽ trở thành nhà quyền thế chân chính ở Giang Trung."
Nói xong, ông ta xoay người nhìn vẻ mặt tối sầm của rất nhiều người nhà họ Đường, quát lớn: "Ai lại có gan lớn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504770/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.