Giang Thần nhắc đến số tiền một triệu, Đường Sở Sở mới nhớ tới chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Hôm qua còn ở làng Long Tuyền, Giang Thần có chuyển cho Đinh Ngọc Long ba triệu, cuối cùng lại thu về ba triệu đồng.
Vốn dĩ cô định tối đó sẽ hỏi anh.
Có điều hồi tối xảy ra nhiều chuyện quá, cô không kịp hỏi.
''Giang Thần, anh lấy tiền đó ở đâu ra?'' Cô xụ mặt chất vấn Giang Thần.
''Cái này...''
Giang Thần ngượng nghịu gãi đầu, vừa cười vừa nói: ''Đàn ông mà, luôn có tiền dự phòng, số tiền này là do lần trước anh chuyển từ thẻ ra, anh lo em sẽ lỗ sạch tiền, sau này ăn uống đạm bạc nên mới...''
Nghe xong, Đường Sở Sở không nói gì nữa.
Cô vô dụng, chính cô đã làm lỗ mất số tiền hai trăm triệu mà Giang Thần đưa cho mình.
Hà Diễm Mai đứng bên cạnh, gương mặt cũng trở nên trầm mặc.
Hiện giờ nhà bà ta còn đang khó khăn, vậy mà, Giang Thần lại đem tiền đi giúp Đường Thiên Long.
''Ông nội, số thẻ của ông là gì?''
Giang Thần nhìn Đường Thiên Long.
Đường Thiên Long ngồi trên ghế sô pha, ông ta không ngờ được rằng có ngày mình cũng phải sống nhờ vào tiền của một đứa cháu ở rể là Giang Thần.
Nhưng, cuộc sống vẫn phải tiếp tục.
Giờ bọn họ chẳng có ai còn tiền trong thẻ nữa, không có số tiền này của Giang Thần thì ngay cả bữa cơm cũng là cả vấn đề với họ.
Ông ta không từ chối, chỉ nói: ''Giang Thần, cứ coi như ông mượn cháu số tiền này, đợi sau khi nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504763/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.