"Chết đi."
Quan Tuyền cầm lấy tấm phản, hung hãn định đập xuống gáy Giang Thần.
Giang Thần phản ứng rất nhanh, kịp thời xoay người lại giơ tay lên chống đỡ, tấm phản đập vào cánh tay anh.
Băng ghế này rất chắc chắn, được làm từ gỗ thật.
Quan Tuyền chỉ cảm thấy mình như va phải một bức tường cực kỳ kiên cố, anh ta bị bắn ngược lại, còn chưa đứng vững đã ngã nhào xuống đất, miệng nhất thời kêu lên một tiếng đau đớn.
Giang Thần phủi phủi tay, nhìn Quan Tuyền ngã lăn trên đất một cái, đi tới, dẫm một chân lên, mắng: "Thứ cặn bã!"
"A."
Quan Tuyền đau đến độ mặt mũi méo xệch, anh ta không ngừng la ó vì đau.
Giang Thần khinh anh ta vô cùng!
Sau đó anh lại đi tới cạnh giường, đỡ Hứa Tinh lên, để cô ta ngồi khoanh chân.
Nhưng cơ thể Hứa Tinh chẳng còn chút sức lực nào, giống như người không xương, không cách nào ngồi thẳng được mà cứ thế ngã nhào xuống.
Giang Thần kịp thời đỡ lấy cô ta.
Anh giữ vai Hứa Tinh phòng trừ cô ta lại đổ người xuống, đồng thời điểm huyệt phía sau lưng cô ta, ngón tay anh chậm rãi lướt xuống, dọc theo sống lưng tới xương cụt.
Cứ thế lặp lại vài lần.
Sau đó anh thả cô ta xuống, kéo cánh tay cô ta ra.
Tiếp tục điểm vào vai Hứa Tinh, đoạn anh lại dùng tay lướt từ bả vai xuống tới đốt ngón tay cô ta.
Đổi tay, tiếp tục làm thế.
Tương tự như vậy, anh cũng điểm phần đùi của cô ta, rồi di chuyển ngón tay từ trên xuống dưới tận lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504757/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.