Đàn em của Đinh Ngọc Long bị đá một cước bay ra ngoài.
Một cước này lực mạnh như thế nào những người khác cũng không rõ lắm.
Tất cả những gì bọn họ thấy là cơ thể của người đàn em này bay xa hơn hai mét, sau đó mạnh mẽ ngã xuống đất, phát ra thanh âm thê thảm, đau khổ hu hu kêu to.
Giang Thần bước trên đôi giày to, đi tới.
Cộp! Cộp! Cộp!
Mỗi khi đi một bước, sẽ truyền đến âm thanh cộp.
Đinh Ngọc Long theo bản năng lùi về sau vài bước, trong biểu cảm mang theo vài phần sợ hãi.
Điều này quá khủng khiếp, nếu cái này đá vào người anh ta, thì người chịu đau khổ chính là anh ta.
"Một cước cũng không chịu được?"
Giang Thần đi đến trước người đàn em này, từ trên cao nhìn xuống.
Trước bao nhiêu anh mắt nhìn chăm chú, anh nhấc chân lên, bỗng nhiên đạp mạnh một cái.
Người này lăn ra như một trái bóng, làm đổ rất nhiều bàn ghế trong hội trường.
"A, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa..."
Người đàn em này sợ.
Một cước này cũng làm gãy rất nhiều xương trên người anh ta, giờ phút này anh ta đau đớn không thể chịu nổi, nếu tiếp tục đánh tiếp, anh ta sẽ chết mất.
Giang Thần nhìn Đinh Ngọc Long, thản nhiên nói: "Bây giờ chỉ mới được hai lần, còn hơn ba mươi cái nữa, ai tới nào?"
Đinh Ngọc Long nuốt nước bọt một cái.
Tên vô dụng nổi tiếng mà thế giới bên ngoài đồn đại này, hóa ra lại đáng sợ như vậy.
"Mày, mày đi."
Đinh Ngọc Long tiện tay đẩy một đàn em.
Có ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504749/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.