Bốn tên vệ sĩ đều nặng hơn trăm ký, cánh tay còn lớn hơn vòng eo người bình thường.
Mấy người này vừa đi ra, cơ bắp trên người đã run run, khiến nhiều người chết khiếp.
Người lớp A thì nhào vô hóng chuyện, người lớp B thì né cho xong chuyện.
“Anh à, đừng có đánh lộn." Đường Sở Sở kéo Giang Thần, cô lo anh lại không khống chế được, càng đánh người thì sẽ lại càng đắc tội nhà họ Hứa, như thế rất phiền phức.
Giang Thần nhìn Đường Sở Sở cười: “Nghe lời em vậy."
Thấy hai người ân ái mặn nồng, vẻ mặt Ngô Tử Thông trầm hẳn.
Anh ta từng theo đuổi Đường Sở Sở.
Nhưng hồi cấp ba anh ta học không giỏi, gia cảnh cũng không giàu có, Đường Sở Sở thấy anh ta rất chướng mắt.
Đến nay có dịp gặp lại, anh ta đã tự mở công ty, kiểm được nhiều tiền, là ông chủ bạc tỷ.
Anh ta nghĩ chỉ những người thành công như anh ta mới có thể xứng đôi với Đường Sở Sở.
Bây giờ Đường Sở Sở gặp nạn, anh ta cũng phải cố gắng biểu hiện một chút, tranh thủ buổi họp lớp này theo đuổi được Đường Sở Sở.
Anh ta đi tới, nói một cách thân thiện: “Cậu Hứa, Đường Sở Sở là cô gái tôi xem trọng, mong anh nể mặt Ngô Tử Thông tôi.”
“Con mẹ nó, mày là thằng đéo nào?”
Hứa Khung đưa tay tát một cái.
Dám đánh người phụ nữ của anh ta, dù là bố con thằng nào thì cũng phải trả giá đắt.
Ngô Tử Thông bị đánh đến đứng hình, phải vài giây sau mới kịp phản ứng: “Cậu Hứa, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-vuong-tro-lai/504746/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.